cảm nhận 3 khổ đầu bài mùa xuân nho nhỏ
Chép lại đoạn thơ có 8 câu thể hiện ý nghĩa hình ảnh mùa xuân nho nhỏ trong bài thơ cùng tên của Thanh Hải Viết đoạn vă
C. Hình ảnh nốt nhạc. D. Hình ảnh mùa xuân nho nhỏ. Câu 29: Dòng nào nêu đủ tên các bài thơ có nội dung đề cập đến tình cảm cha mẹ đối với con cái? A. Sang thu, Con cò. B. Viếng lăng Bác, Nói với con.
Mở bài. Phân tích 3 khổ đầu bài mùa xuân nho nhỏ – Thanh Hải là bút danh của nhà thơ Phạm Bá Ngoãn, quê thuộc Phong Điền – Thừa Thiên Huế. Ông là nhà văn tài hoa, là người có công lớn trong việc thắp sáng ngọn lửa thi ca thời kì kháng chiến chống Mỹ. Thơ ông thường
hình ảnh, nhạc điệu, cảm xúc chân thành, thắm thiết. a. Hoàn cảnh sáng tác: Tháng 11/ 1980 khi tác giả đang nằm trên giường bệnh. Bài thơ là những dòng chữ cuối cùng mà nhà thơ để lại. b. Ý nghĩa nhan đề - Nghĩa thực: Gợi về mùa xuân của đất trời, của thiên nhiên vũ
1. Dàn ý cảm nhận khổ 4, 5 bài Mùa xuân nho nhỏ; 2. Đoạn văn cảm nhận khổ 4, 5 bài mùa xuân nho nhỏ; 3. Cảm nhận khổ 4, 5 bài Mùa xuân nho nhỏ – Mẫu 1
Từ điển văn học tập II trang 350 nhận định: Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ (1980) là một thành công tiêu biểu hơn cả, thể hiện sự phát triển tích cực trong tiếng thơ vốn đậm đà tình yêu cuộc sống của ông. Thơ Thanh Hải nói chung chân chất và bình dị, đôn hậu và chân
6. Mở bài Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ. Mở bài Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ mẫu 1. Nền văn học Việt Nam đã ghi danh nhiều tác giả với những cống hiến quan trọng. Mỗi giai đoạn lịch sử khác nhau lại có những dấu mốc văn học khác nhau.
Cảm nhận của em về bài thơ mùa xuân nho nhỏ 3 khổ đầu – Trình bày cảm nhận của em về 3 khổ đầu bài thơ mùa xuân nho nhỏ để thấy được bức tranh thiên nhiên đẹp tuyệt vời của xứ Huế mộng mơ cũng như tình yêu quê hương đất nước, khát vọng cống hiến cho
whistpropafin1973. Mùa xuân nho nhỏ 3 khổ cuốiMùa xuân nho nhỏ được đánh giá là một trong những bài thơ hay nhất của nhà thơ Thanh Hải. Mùa xuân nho nhỏ được tác giả viết khi nằm trên giường bệnh trước khi mất không lâu. Bài thơ thể hiện niềm yêu mến thiết tha cuộc sống cũng như đất nước. Bài thơ đã được in trong tập Huế mùa xuân và được nhạc sĩ Trần Hoàn phổ nhạc. Mời các bạn cùng cảm nhận 3 khổ cuối bài thơ Mùa xuân nho nhỏ qua các bài văn mẫu phân tích 3 khổ thơ cuối bài Mùa xuân nho nhỏ hay nhất trong bài viết sau đây của 7 bài phân tích khổ 1 bài Mùa xuân nho nhỏ hay chọn lọcCảm nhận của em về ước nguyện của tác giả trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ 3 mẫuTop 10 mẫu cảm nhận của em về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ siêu hay1. Dàn ý phân tích 3 khổ cuối Mùa xuân nho nhỏ2. Phân tích 3 khổ cuối Mùa xuân nho nhỏ ngắn nhấtChặng đường lịch sử của đất nước qua bốn ngàn năm trường tồn đã trải qua biết bao thăng trầm, với bao nhiêu là “vất vả và gian lao”. So sánh đất nước với vì sao sáng, nhà thơ đã thể hiện niềm tự hào đối với đất nước và dân tộc. Sao là nguồn sáng bất diệt, là vẻ đẹp vĩnh hằng trong không gian và thời gian. Ngôi sao sáng đã trở thành vẻ đẹp lộng lẫy trên lá cờ VIệt Nam, trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp ngời sáng của con người và đất nước Việt Nam. Đất nước vẫn không ngừng phát triển, vẫn “cứ đi lên phía trước” để sánh vai cùng các cường quốc năm châu trên thế giới. Đoạn thơ thể hiện ý chí vươn lên không ngừng của con người và dân tộc Việt không khí tưng bừng của đất nước vào xuân, nhà thơ cảm nhận được một mùa xuân tươi trẻ, rạo rực trỗi dậy trong tâm hồn. Đó là mùa xuân của lòng người, mùa xuân của sức sống tươi trẻ, mùa xuân của sự cống hiến và hòa nhậpTa làm con chim hótTa làm một nhành hoaTa nhập vào hòa caMột nốt trầm xao xuyếnNhịp thơ dồn dập và điệp từ “ta làm” diễn tả rõ nét khát vọng cống hiến của nhà thơ. Nhà thơ muốn làm một con chim, muốn làm một nhành hoa thắm trong vườn hoa xuân để dâng tiếng hót tha thiết, để tỏa hương sắc tô điểm cho mùa xuân đất nước. “Nốt trầm” là nốt nhạc tạo nên sự lắng đọng sâu xa trong một bản nhạc. Trong cái không khí tưng bừng của ngày hội mùa xuân, nhà thơ muốn làm một nốt nhạc trầm để góp vào khúc ca xuân của dân tộc một chút vấn vương, xao xuyến. Từ khát vọng hòa nhập, nhà thơ thể hiện rõ hơn khát vọng cống hiến của mình ở những câu thơ tiếp theo“Một mùa xuân nho nhỏLặng lẽ dâng cho đờiDù là tuổi hai mươiDù là khi tóc bạc”“Mùa xuân nho nhỏ” là cách nói ẩn dụ đầy sáng tạo của nhà thơ. Mỗi con người đều có thể góp một phần công sức của mình như “một mùa xuân nho nhỏ” để tô hương thêm sắc cho quê hương đất nước. “Dâng” là một hành động cống hiến, cho đi mà không đòi hỏi sự đền đáp. Phép đảo ngữ nhằm nhấn mạnh khát vọng cống hiến chân thành của nhà thơ. Nhà thơ muốn góp công sức của mình trong công cuộc xây dựng đất nước nhưng chỉ với một thái độ hết sức khiêm tốn, không khoa trương mà chỉ “lặng lẽ”, âm thầm nhưng lại là toàn tâm toàn ý, như nhà thơ Tố Hữu đã khẳng định“Lẽ nào cho vay mà không trảSống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.”Điệp từ “dù là” được điệp lại hai lần thể hiện rõ sự tự tin, bất chấp thời gian và tuổi tác của nhà thơ. Qua khổ thơ, nhà thơ đã nhấn mạnh một ý nghĩa hết sức sâu sắc nhiệm vụ cống hiến xây dựng đất nước là của mọi người và là mãi mãi. Không ai là không có nghĩa vụ xây dựng đất nước, và nghĩa vụ ấy kéo dài cả một đời người, từ tuổi đôi mươi cho đến khi đầu đã điểm bạc theo năm tháng. Đây là lời kêu gọi mọi người cùng chung vai gánh vác công việc xây dựng và phát triển đất nước, để đất nước có thể vững vàng mà tiếp tục “đi lên phía trước”.Khổ thơ cuối là tiếng hát yêu thương nhà thơ ban tặng cho đất nước và dân tộc, như một sự hiến dâng cuối cùng cho quê hương đất nước“Mùa xuân-ta xin hátCâu Nam ai, Nam bìnhNước non ngàn dặm mìnhNước non ngàn dặm tìnhNhịp phách tiền đất Huế”Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời, Thanh Hải muốn hát lại hai làn điệu dân ca quen thuộc của quê hương xứ Huế. Có lẽ trong những ngày tháng nằm trên giường bệnh, khi bị tử thần rình rập, nhà thơ lại thấy quê hương của mình đẹp hơn, bản sắc quê hương mình cũng đáng tự hào hơn. Đây cũng là cách để nhà thơ thể hiện tình yêu quê hương, nguồn cội. Đoạn thơ cho ta thấy rõ nhà thơ rất yêu mến quê hương thơ mộng của mình, có lẽ cũng từ đó mà nhà thơ có thể mở rộng tình cảm để yêu mến đất nước, mới có thể cống hiến cả cuộc đời cho nước nhà. Bởi lẽ, chỉ có những người biết yêu thương quê hương xóm làng thì mới có thể mở rộng lòng mình để yêu mến đất nước dân thơ “Mùa xuân nho nhỏ” được viết theo thể thơ năm tiếng, với cấu trúc gồm bảy khổ, mỗi khổ từ bốn đến sáu câu. Những hình ảnh ẩn dụ sáng tạo, biện pháp nhân hóa, điệp ngữ và những từ ngữ tượng hình được sử dụng thành công đã tạo nên nét đặc sắc của bài thơ. Qua đó, ta có thể cảm nhận được cái thi vị trong hồn thơ Thanh yêu thiên nhiên, sự xúc động trước vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên, mùa xuân cách mạng và khát vọng cống hiến đã được Thanh Hải gửi gắm qua bài thơ “mùa xuân nho nhỏ”. Tuy là tác phẩm được viết không lâu trước khi nhà thơ qua đời nhưng bài thơ vẫn để lại trong lòng bao thế hệ bạn đọc những cảm xúc sâu lắng khó phai mờ. Và, Bài thơ vẫn sẽ tiếp tục trường tồn cùng với những bước đi lên của đất nước, gợi nhắc cho những thế hệ trẻ một cách sống đẹp góp một “mùa xuân nho nhỏ” của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc, để đất nước ta sẽ mãi tươi đẹp như trong tiết xuân. Thế mới biết, cuộc đời của con người thì có hạn nhưng những giá trị tinh thần mà con người để lại cho đời sau thì có giá trị vĩnh Phân tích 3 khổ cuối Mùa xuân nho nhỏ hayMùa xuân là đề tài truyền thống trong thơ ca dân tộc. Thanh Hải đã góp cho thơ ca dân tộc một bài thơ xuân đẹp, đậm đà tình yêu mùa xuân gắn liền với tình yêu đất nước, quê hương được Thanh Hải diễn tả một cách sâu sắc, cảm động. Trong đó 3 khổ thơ cuối của bài thơ Mùa xuân nho nhỏ có những nét đặc sắc về nghệ thuật dân tộc đang hừng hực sức sống mới trước mùa xuân nhiệm màu. Tất cả đang vội vã, khẩn trương trong công việc để cống hiến, xây dựng đất nước. Và thêm nữa, từ xôn xao như diễn đạt một sự thay đổi, một sự biến chuyển trong tâm hồn mỗi con người trước mùa xuân. Tất cả mọi người đang đóng góp những mùa xuân nhỏ bé của mình cho mùa xuân của đất nướcĐất nước bốn nghìn nămVất vả và gian laoĐất nước như vì saoCứ đi lên phía xuân của đất nước được cảm nhận trong sự tổng kết chiều dài lịch sử bốn nghìn năm với bao vất vả, gian lao và đất nước được so sánh với vì sao, nguồn sáng kì diệu của thiên hà, vẻ đẹp vĩnh hằng của thiên nhiên vũ trụ. Đất nước ấy như một bà mẹ tảo tần, vất vả, qua bao gian lao thử thách vẫn kiêu hãnh, ngoan cường cứ đi lên phía trước không chỉ bằng sức mạnh của hôm nay mà bằng sức mạnh của bốn nghìn năm lịch sử. Câu thơ như là một điểm nhấn, lời tổng kết về sức sống mãnh liệt của đất nước đồng thời ẩn chứa niềm tự hào, niềm tin của tác giả vào cuộc đời và đất lời suy tư là điều tâm niệm của Thanh Hải. Trước hết là lời nguyện cầu được hóa thânTa làm con chim hótTa làm một cành hoaTa nhập vào hòa caMột nốt trầm xao xuyến."Con chim hót" để gọi xuân về, đem đến niềm vui cho con người. "Một cành hoa" để tô điểm cuộc sống, làm đẹp thiên nhiên sông núi. "Một nốt trầm" của bản "hòa ca” êm ái để làm xao xuyến lòng người, cổ vũ nhân dân. "Con chim hót", "một cành hoa ", "một nốt trầm...” là ba hình ảnh ẩn dụ tượng trưng cho cái đẹp, niềm vui, cho tài trí của đất nước và con người Việt Thanh Hải, hóa thân là để hiến dâng, để phục vụ cho một mục đích cao cảMột mùa xuân nho nhỏLặng lẽ dâng cho đờiDù là tuổi hai mươiDù là khi tóc thơ tâm tình thiết tha. Mỗi con người hãy trở thành "một mùa xuân nho nhỏ" để làm nên mùa xuân bất diệt của đất nước. Ai cũng phải có ích cho đời. "Mùa xuân nho nhỏ" là một ẩn dụ đầy sáng tạo khắc sâu ý tưởng "Mỗi cuộc đời đã hóa núi sông ta" Nguyễn Khoa Điềm. "Nho nhỏ" và "lặng lẽ" là cách nói khiêm tốn, chân thành. "Dâng cho đời" là lẽ sống đẹp, cao cả. Bởi lẽ "Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình " Tố Hữu. Sống hết mình thủy chung cho đất nước, đem cả cuộc đời mình phục vụ đất nước, cả từ lúc "tuổi hai mươi" trai tráng cho đến khi về già "tóc bạc". Thơ hay là ở cảm xúc chân thành. Thanh Hải đã nói lên những lời gan ruột của mình. Ông đã sống như lời thơ ông tâm tình. Khi đất nước bị Mỹ - Diệm và bè lũ tay sai âm mưu chia cắt làm hai miền, ông hoạt động bí mật trong vùng giặc, gây dựng phong trào cách mạng, coi thường cảnh máu chảy đầu rơi. Cảm động hơn nữa là bài thơ Mùa xuân nho nhỏ được ông viết ra trên giường bệnh, một tháng trước lúc ông qua Hải sử dụng biện pháp nghệ thuật điệp ngữ rất tài tình "Ta làm... ta làm... ta nhập...", "dù là tuổi... dù là khi... "đã làm cho âm điệu thơ, giọng thơ tha thiết, sâu lắng, ý thơ được khắc sâu và nhấn mạnh. Người đọc xúc động biết bao trước một giọng điệu thơ trữ tình, ấm áp tình đời như vậy. Có thể xem đoạn thơ này là những lời trăng trối của thơ cuối là tiếng hát yêu thươngMùa xuân ta xin hát Câu Nam ai, Nam bìnhNước non ngàn dặm mìnhNước non ngàn dặm tìnhNhịp phách tiền đất ai và Nam bình là hai điệu dân ca Huế rất nổi tiếng mấy trăm năm nay. Phách tiền là một nhạc cụ dân tộc để điểm nhịp cho lời ca, tiếng đàn tranh, đàn tam thập lục. Câu thơ "Mùa xuân ta xin hát" diễn tả niềm khao khát bồi hồi của nhà thơ đối với quê hương yêu dấu buổi xuân về. Quê hương đất nước trải dài ngàn dặm, chứa chan tình yêu thương. Đó là "ngàn dặm mình", "ngàn dặm tình" đối với non nước và xứ Huế quê mẹ thân thương! Câu thơ của người con đất Huế quả là "dịu ngọt".Mùa xuân là đề tài truyền thống trong thơ ca dân tộc. Thanh Hải đã góp cho thơ ca dân tộc một bài thơ xuân đẹp, đậm đà tình nghĩa. Thể thơ năm chữ, giọng thơ lúc mạnh mẽ, lúc tha thiết ngân vang. Ngôn ngữ thơ trong sáng và biểu cảm, hàm súc và hình tượng. Các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, song hành đối xứng, điệp ngữ... được vận dụng sắc sảo, tài hoa. Tình yêu mùa xuân gắn liền với tình yêu đất nước, quê hương được Thanh Hải diễn tả một cách sâu sắc, cảm động. Mỗi một cuộc đời hãy là một mùa xuân. Đất nước ta mãi mãi sẽ là những mùa xuân tươi Phân tích 3 khổ cuối Mùa xuân nho nhỏ - Thanh HảiMùa xuân là khoảng thời gian quen thuộc gợi lên biết bao xúc cảm, rung động trong tâm hồn người nghệ sĩ. Nếu nhà thơ Xuân Diệu cảm thức về mùa xuân trong nhịp sống "Vội vàng" chạy đua từng ngày với dòng thời gian trôi chảy để bắt trọn từng khoảnh khắc, Nguyễn Bính say sưa trong không gian làng quê thân quen "Từng nhà mở cửa đón vui tươi" qua "Thơ xuân" thì Thanh Hải thưởng thức vẻ đẹp của mùa xuân đất trời trong sự gắn bó chặt chẽ với đất nước cùng những ước nguyện cống hiến. Ba khổ thơ cuối của bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" đã thể hiện rõ điều này. Qua những vần thơ tha thiết, ngọt ngào, chúng ta có thể thấy được khát vọng chân thành và lí tưởng sống cao đẹp của nhà thơ "Mùa xuân nho nhỏ" ra đời vào năm 1980. Đây là quãng thời gian tác giả đang chống chọi với căn bệnh hiểm nghèo. Bởi vậy, thi phẩm giống như một bản tổng kết thể hiện khát khao mãnh liệt, cháy bỏng của nhà thơ. Sau khi vận dụng mọi giác quan để đón nhận vẻ đẹp của thiên nhiên, đất trời bằng tình yêu thiên nhiên, tác giả đã thể hiện niềm tự hào về sự đổi thay của đất nước. Tiếp nối mạch cảm xúc đó, ở ba khổ thơ cuối, tác giả đã thể hiện ước nguyện cống hiến qua những vần thơ thiết tha và cảm động"Ta làm con chim hótTa làm một cành hoaTa nhập vào hòa caMột nốt trầm xao xuyến"Tác giả đã sử dụng đại từ "ta" kết hợp điệp cấu trúc ngữ pháp "Ta làm... Ta nhập" để giãi bày trực tiếp khát vọng chân thành. Cái "tôi" xuất hiện ở khổ thơ thứ nhất "Tôi đưa tay tôi hứng" đã chuyển hóa thành cái "ta" để bộc bạch những ước nguyện hết sức bình dị và giản đơn làm một con chim cất cao tiếng hót rộn rã góp vui cho đời, làm một cành hoa khoe sắc thắm tô điểm trong bức tranh muôn sắc màu của thiên nhiên, làm nốt trầm tạo nên âm vang "xao xuyến" trong bản hòa ca. Qua hệ thống hình ảnh thân thuộc, gần gũi, chúng ta có thể thấy được mong ước khiêm nhường nhưng hết sức cao đẹp của nhà thơ, đồng thời gợi lên mối quan hệ gắn bó giữa cá nhân và cộng đồng. Điều này đã được thể hiện rõ hơn qua khổ thơ tiếp theo"Một mùa xuân nho nhỏLặng lẽ dâng cho đờiDù là tuổi hai mươiDù là khi tóc bạc"Hình ảnh "mùa xuân nho nhỏ" được nhà thơ sử dụng làm nhan đề của tác phẩm xuất hiện trong khổ thơ này đã góp phần nhấn mạnh ước muốn, khát vọng của tác giả. Vào những năm tháng cuối cùng đối chọi với bệnh tật, Thanh Hải xin được hóa thân làm "Một mùa xuân nho nhỏ" để hòa quyện, tô điểm làm đẹp thêm mùa xuân của thiên nhiên đất trời và mùa xuân của đất nước. Các từ "nho nhỏ", "lặng lẽ" đã làm nổi bật nguyện ước cống hiến thầm lặng, tự nguyện, không ồn ào, khoa trương. Đó chính là lí tưởng sống giản dị nhưng hết sức cao đẹp của nhà thơ Thanh Hải. Điệp cấu trúc câu "Dù là... Dù là..." kết hợp với hai hình ảnh mang tính chất tương phản "tuổi hai mươi" - "khi tóc bạc" đã khẳng định sự bền vững theo thời gian, năm tháng của khát vọng cống hiến, hi sinh thầm lặng. Cuối cùng, bài thơ khép lại bằng những giai điệu dân ca xứ Huế ngọt ngào, đằm thắm và trữ tình"Mùa xuân ta xin hátKhúc Nam ai, Nam bìnhNước non ngàn dặm mìnhNước non ngàn dặm tìnhNhịp phách tiền đất Huế"Trong những năm tháng cuối đời đối chọi với bệnh tật, nhà thơ đã cất cao tiếng hát những làn điệu dân ca quen thuộc của quê hương. Khúc nhạc "Nam ai" da diết, buồn thương gợi nhớ về những năm tháng bốn nghìn năm "vất vả và gian lao" quyện hòa cùng giai điệu "Nam bình" dịu ngọt, êm ái gợi cuộc sống ấm no, bình yên hiện tại của đất nước. Khúc hát ngân vang đã thể hiện tình yêu đối với quê hương, đất nước của nhà thơ. Giai điệu dịu ngọt đó hòa cùng "nhịp phách tiền" tươi vui, giòn giã khép lại bài thơ nhưng vẫn để lại những dư âm về cuộc sống mới và sức sống mới của dân tộc bởi sự kết hợp với điệp khúc "Nước non ngàn dặm mình - Nước non ngàn dặm tình".Lý tưởng cùng khát vọng nhân văn trong tâm hồn thi sĩ đã được thể hiện thành công thông qua thể thơ năm chữ giàu nhạc điệu, cách ngắt nhịp linh hoạt phù hợp với việc thể hiện những mong ước tha thiết. Tác giả còn vận dụng thành công nhiều biện pháp tu từ nghệ thuật như so sánh, ẩn dụ, điệp ngữ,... kết hợp với ngôn ngữ, hình ảnh thơ giàu sức gợi để thể hiện dòng cảm xúc chân thành và tiếng lòng của nhà thơ đối với thiên nhiên, đất vậy, sau khi tái hiện vẻ đẹp của thiên nhiên đất trời và sự đổi thay nhịp sống của quê hương, đất nước trong cuộc sống mới, tác giả đã bày tỏ những ước nguyện của bản thân.. Đó là một quan niệm sống tích cực, lấp lánh vẻ đẹp nhân văn của sự cống hiến, hi sinh bình dị và cao các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trong nhóm Lớp 7 thuộc chuyên mục Học tập của
Phân tích 3 khổ đầu bài mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải – Bài thơ mùa xuân nho nhỏ được Thanh Hải viết khi ông đang nằm trên giường bệnh. Để có thể phân tích bài thơ hay, chính xác từng ý thơ, luận điểm, các em tham khảo ngay bài phân tích dưới đây 3 khổ thơ đầu của bài mùa xuân nho bàiThân bàiKết bàiMở bài Phân tích 3 khổ đầu bài mùa xuân nho nhỏ – Thanh Hải là bút danh của nhà thơ Phạm Bá Ngoãn, quê thuộc Phong Điền – Thừa Thiên Huế. Ông là nhà văn tài hoa, là người có công lớn trong việc thắp sáng ngọn lửa thi ca thời kì kháng chiến chống Mỹ. Thơ ông thường giàu âm điệu, nhạc điệu, cảm xúc, ngôn ngữ trong sáng, chân thành và lắng đọng. Thơ thanh hải thường ngắn gọn chứ không dài dòng nhưng lại diễn tả nội tâm rất sâu sắc, nhiều ý nghĩa. Ông sáng tác rất nhiều bài thơ hay để lại cho đời. Một trong những tác phẩm thơ ca nổi bật nhất phải kể đến bài Mùa Xuân Nho Nhỏ với giọng thơ nhẹ nhàng, tinh tế, lời thơ ngắn gọn gọn xúc tích nhưng nhiều cảm xúc. Nhất là 3 khổ đầu bài thơ nói về mùa xuân, con người và đất nước rực rỡ trong mùa xuân. Thân bài Khổ đầu tiên bài thơ, thanh hải miêu tả về mùa xuân xứ Huế, mùa xuân độc lập đầu tiên của đất nước, mùa xuân hiện lên với khung cảnh vô cùng thơ mộng nhẹ nhàng Mọc giữa dòng sông xanh Một bông hoa tím biếc Phân tích 3 khổ đầu bài mùa xuân nho nhỏ – Hình ảnh đầu tiên mà chúng ta cảm nhận về mùa xuân trong thơ thanh hải là màu sắc. Màu sắc trong thơ thanh hải cũng rất lạ. Đó là màu xanh của dòng sông và mùa tím biếc của bông hoa. Không phải là một rừng hoa, một vườn hoa thơm ngát đủ sắc màu mà chỉ là một bông hoa màu tím biếc vô cùng đặc biệt. Ta cảm giác bức tranh trong xanh đẹp vô ngần với dòng sông xanh biếc mùa xuân, hiện lên đó là một bông hoa giữa dòng sông ấy với màu tím biếc vô cùng ấn tượng. Một số bài giảng cho rằng đó là hoa súng, một số cho rằng đó là hoa lục bình. Tuy nhiên, hiểu thê thì cũng chưa hoàn toàn đung, bởi vì song hương lúc nào cũng tấp nập thuyền qua lại, làm sao có một bông hoa mọc lạc lõng giữa dòng sông như vậy? Phải chăng, bông hoa đó chính là hình ảnh của một cô gái đẹp mặc áo dài Huế màu tím. Đây là màu rất đặc trưng ở Huế. Chính vì hình ảnh này mà đã tạo nên cảm hứng sáng tác cho bài thơ chăng? Nếu hiểu như thế thì sẽ thấy bức tranh có sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên rất đẹp, rất hài hòa, làm cho màu sắc thiên nhiên càng thêm lung linh huyền diệu. Ơi con chim chiền chiện Hót chi mà vang trời Từng giọt long lanh rơi Tôi đưa tay tôi hứng. Nếu như chúng ta cảm nhận hình ảnh thiên nhiên hai câu đầu là sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên chúng ta sẽ càng hiểu vì sao hai câu sau tác giả lại muốn đưa tay ra hứng. Chúng ta có thể hiểu hành động đưa tay ra hứng là hứng từng tiếng chim vì ở trên là hình ảnh tiếng chim chiền chiện hót vang trời. Nếu hiểu như thế thì chúng ta sẽ thấy có sự chuyển đổi cảm giác ở đây. Đó là từ cảm nhận âm thanh chuyển sang cảm nhận hình khối, từng giọt long lanh chính là hình khối, là màu sắc huyền ảo. Có lẽ đây chính là sự liên kết chuyển đổi cảm xúc rất hay mà chỉ có Thanh Hải mới nghĩ ra được. Kết cấu thơ rất chặt chẽ, liền mạch, có ánh sáng, màu sắc có cả âm thanh và hình khối. Con người không chỉ sử dụng thị giác, thính giác mà còn phải sử dụng xúc giác để cảm nhận mọi vẻ đẹp của mùa xuân. Không chỉ tác giả đang ngây ngất giữa mùa xuân mà người đọc cũng đang ngây ngất trước vẻ đẹp mùa xuân qua ý thơ. Đất trời như hòa vào mùa xuân ngập tràn màu xanh, tiếng hát và cảm xúc. Đọc đoạn thơ đầu tiên ta cảm thấy như một khúc nhạc rất hay, cảm xúc, một khúc nhạc về bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, với màu sắc hài hòa, âm thanh nhịp nhàng, hình khối rõ ràng, cảm xúc thăng hoa. Nếu khổ thơ đầu là nói về mùa xuân, cảm nhận của nhà thơ về mùa xuân, thì sang khổ thơ thứ hai chúng ta cảm thấy mùa xuân thực sự đã về, ngập tràn trên khắp nẻo đường, con người. Đặc biệt mùa xuân qua hình ảnh người lính, và người lao động Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao Đây chính là mùa xuân đầu tiên của đất nước khi giải phóng, mùa xuân hạnh phúc và mùa xuân tri ân. Đó là tri ân những người lính và những người lao động. Họ chính là hai lực lượng lớn nhất và đóng góp nhiều nhất cho cuộc kháng chiến trường kì. Chính ọ họ đã góp phần lớn lao tạo nên lịch sử. Ta có thể hình dung ra hình ảnh người lính với những cành cây dắt ngang lưng đang đâm chồi nảy lộc, đó là sự nguy trang trong chiến trường, nơi rừng núi nhưng nó cũng là hình ảnh mùa xuân thật đẹp, cảm động và ý nghĩa. Ta cũng nhìn thấy hình ảnh mùa xuân trải dài khắp cách đồng xanh mướt thấp thoáng bóng dáng những người lao động. Mùa xuân trở nên thật sinh động gần gũi với con người và thiên nhiên, mùa xuân trở nên đầy ý nghĩa và trọn vẹn. Trong khung cảnh mùa xuân ấy, tác giả đưa vào những từ láy như “hối hả” “xôn xao” khiến cho bức tranh trở nên sinh động, vội vã hơn bao giờ hết. Có lẽ đó chính là cảm xúc của con người trước mùa xuân lịch sử. Ai cũng hối hả, cũng xô xao, ai cũng háo hức vui vẻ hạnh phúc và chờ đợi. ất nước bốn nghìn năm Vất vả và gian lao ất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước. Từ hình ảnh con người tác giả chuyển ngòi bút mình sang cảm nhận mùa xuân của đất nước. Không chỉ con người mà đất nước cũng chuyển mình, cũng đang ngập tràn mọi trạng thái cảm xúc của hạnh phúc. Đất nước dưới ngòi bút của Thanh Hải vô cùng cũng mạnh mẽ, dù trải qua nghìn năm vất vả gian lao nhưng vẫn không ngừng tiến về phía trước với một niềm tin mãnh liệt. Đất nước Việt Nam đã từng phải oằn mình đau khổ nghìn năm đô hộ của Trung Quốc, chịu sự dày vò cùng cực của thực dân, đế quốc, giờ đây chúng ta có thể tự hào hái trái ngọt, có thể đón mùa xuân độc lập, tự do của dân tộc, đất nước đã được giải phóng, dân tộc đã rũ bún đứng dậy. Hiểu được lịch sử quá khứ ta mới càng trân trọng hạnh phúc của hôm nay, ta mới thấy được mùa xuân của dân tộc ngày hôm nay ý nghãi thế nào. Mùa xuân ấy đã phải đánh đổi bằng sự hi sinh, bằng máu và nước mắt, với một khối đồng lòng về tinh thần quật cường của một dân tộc tự cường. Qua đây cũng cho thấy niềm tin tưởng tuyệt đối của tác giả vào sự phát triển thịnh vượng đi lên của đất nước. Đất nước sẽ luôn đi lên, sẽ sáng như những vì sao không bao giờ bị dập tắt. Kết bài Với ba khổ đầu bài thơ tác giả đã vẽ ra một bức tranh mùa xuân thật tuyệt vời với cảnh sắc thiên nhiên độc đáo nơi xứ huế và con người Huế, với tình cảm biết ơn những người lính, người lao động họ đã cống hiến hết mình cho sự nghiệp giải phóng đất nước. Đồng thời ba khổ đầu bài thơ cũng thể hiện niềm yêu quê hương tha thiết, muốn được gắn bó và cống hiến cho đất nước. Trong ba khổ đầu phân tích trên, chúng ta không chỉ cảm nhận được cảnh đẹp của mùa xuân mà còn là tình yêu quê hương tha thiết của tác giả, là niềm tự hào, là khát vọng được hòa mình vào mùa xuân lớn của dân tộc. Tác giả chính là một mùa xuân nhỏ giữa cuộc đời, giữa mùa xuân lớn của dân tộc.
Phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” hay và đầy đủ Phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải. Cùng đọc ngay dàn ý và một số dạng đề văn phân tích 3 khổ đầu của bài thơ dưới đây. Dưới đây là bài phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” hay nhất, chi tiết nhất, giúp bạn đọc có thêm kiến thức để dễ dàng hơn khi đi vào phân tích sâu bài thơ này. Tác phẩm “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải chứa đựng những giá trị nội dung và nghệ thuật vô cùng đặc sắc. Nội dung bài viết1 Dàn ý phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” Mở bài “Mùa xuân nho nhỏ “khổ 1 2 Thân bài phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” Kết bài “Mùa xuân nho nhỏ” khổ 1 2 32 Một số dạng đề văn phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” Đề bài Viết bài văn nêu cảm nhận về 3 khổ thơ đầu bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” Đề bài Viết đoạn văn phân tích nội dung khổ 3 bài “Mùa xuân nho nhỏ” Dàn ý phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” Để bài viết được mạch lạc, đủ ý, việc lập và ghi nhớ dàn ý là vô cùng quan trọng. Sau đây là dàn ý phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” dành cho học sinh giỏi bạn đọc nên tham khảo. Mở bài “Mùa xuân nho nhỏ “khổ 1 2 3 – Giới thiệu tác giả, tác phẩm + Giới thiệu tác giả Thanh Hải là một hồn thơ lớn của làng thơ Việt Nam, quê ở huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế, ông có công rất lớn trong việc gây dựng nền văn học cách mạng miền Nam ngay từ những ngày đầu tiên. + Giới thiệu tác phẩm “Mùa xuân nho nhỏ” được sáng tác năm 1980, là một trong những tác phẩm cuối đời của nhà thơ Thanh Hải, bài thơ là tiếng nói yêu cuộc sống, yêu đất nước và là những ước nguyện của nhà thơ. – Dẫn dắt vào 3 khổ thơ đầu của tác phẩm Ở 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ”, tác giả đã gợi ra khung cảnh của mùa xuân thiên nhiên đầy sức sống và mùa xuân đất nước, con người đầy mến thương. Thân bài phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” – Khổ 1 Bức tranh mùa xuân thiên nhiên. + Hình ảnh “dòng sông xanh” Dòng sông xanh gợi cảm giác yên bình, màu xanh đại diện cho sự tươi mới, trong lành và cả sự sinh sôi, phát triển. + Hình ảnh “bông hoa tím biếc” Màu tím là màu sắc đặc trưng của xứ Huế, bông hoa trở thành điểm nhấn giữa dòng sông, là minh chứng của sức sống căng tràn, trào dâng. + Con chim chiền chiện – hót vang trời Âm thanh rộn ràng, tươi vui, náo nhiệt đang báo hiệu mùa xuân đang sắp về trên mảnh đất quê hương. + “Từng giọt long lanh rơi” Biện pháp tu từ ẩn dụ chuyển đổi cảm giác được sử dụng ở các câu 5, 6, từ chỗ cảm nhận bằng thính giác tiếng chim hót chuyển thành cảm nhận bằng thị giác “từng giọt”, từ đó làm nổi bật sự trong trẻo của tiếng chim và cho thấy sự tinh khiết của mùa xuân. + Bức tranh xuân mùa xuân thiên nhiên Hiện lên đầy tươi mát, đẹp đẽ và căng tràn hơi thở của sự sống, qua sắc xanh chủ đạo của dòng sông, màu tím biếc nổi bật của hoa, tiếng hót vang trời của chim chiền chiện, không gian đậm chất thơ của xứ Huế mộng mơ, được mở rộng ra theo cả chiều cao và chiều dài. + Cảm xúc của nhà thơ trước mùa xuân của thiên nhiên Thanh Hải “đưa tay hứng” mùa xuân, cảm nhận mùa xuân một cách kĩ càng và đầy tinh tế bằng nhiều giác quan như thị giác, thính giác, xúc giác, và bằng cả một trái tim yêu thiên nhiên, từ đó có thể thấy sự say đắm, trân trọng, nâng niu của nhà thơ đối với từng sự sống dù là nhỏ bé nhất. – Khổ 2 Những người mang mùa xuân của đất nước trên vai. + “Mùa xuân người cầm súng/ Lộc giắt đầy trên lưng” Những người chiến sĩ ra trận với cành lá ngụy trang, sức trẻ và nhiệt huyết căng tràn trong lồng ngực của họ, hình ảnh thơ được xây dựng từ hình ảnh thực, thể hiện “những người cầm súng” đang mang cả mùa xuân của đất nước trên vai. + “Mùa xuân người ra đồng/ Lộc trải dài nương mạ” Hai câu thơ nhắc nhớ đến nền văn hóa lúa nước lâu đời của Việt Nam, ngợi ca cuộc sống lao động hăng say của những người nông dân chân lấm, tay bùn, cũng như những người lính, họ cũng đang làm nên mùa xuân cho tổ quốc, bằng cách chịu thương, chịu khó, vun đắp cho sự sống được nảy sinh trên những cánh đồng quê hương. + 4 câu thơ đã làm nổi bật 2 nhiệm vụ chính của đất nước Việt Nam thời kỳ mới, đó là “chắc tay súng” và “vững tay cày”, tập trung giữ vững nền độc lập đồng thời đẩy mạnh phát triển kinh tế. + “Tất cả như hối hả/ Tất cả như xôn xao” “Tất cả” được điệp 2 lần, kết hợp với từ láy tượng hình “hối hả”, từ láy tượng thanh “xôn xao” đã cho thấy khung cảnh toàn dân cùng vội vã, khẩn trương, háo hức, hồ hởi góp sức nhỏ bé của mình để làm nên mùa xuân lớn cho đất nước. – Khổ 3 Suy ngẫm về mùa xuân của đất nước. + “Đất nước bốn nghìn năm” Cả chiều dài lịch sử dựng nước, giữ nước, cả một kho tàng văn hóa của tổ tiên, cha ông. + “Vất vả và gian lao” Quãng thời gian bị xâm lăng, đô hộ, mất nước, nhà tan, nhân dân sống trong cảnh tăm tối, gông cùm. + “Đất nước như vì sao” Biện pháp tu từ so sánh, dù có phải trải qua bao khó khăn, hay thử thách, nghèo đói hay bị xâm lăng, đất nước ta vẫn sẽ mãi trường tồn, bất diệt và sáng chói như vì sao tồn tại vĩnh hằng trên dải ngân hà. + “Cứ đi lên phía trước” Thể hiện sự tự hào về sức mạnh phi thường của dân tộc, về trang sử vẻ vang, đồng thời cho thấy niềm hy vọng lớn lao, sự tin tưởng tuyệt đối của tác giả về tương lai tươi sáng, phát triển của đất nước. Kết bài “Mùa xuân nho nhỏ” khổ 1 2 3 – Khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật + Giá trị nội dung 3 khổ thơ đầu của bài thơ là bức tranh mùa xuân dưới đôi mắt tinh tế của Thanh Hải, đó là mùa xuân xinh đẹp, tươi mới, tràn đầy sức sống của thiên nhiên, mùa xuân nhiệt huyết, cao đẹp của con người và mùa xuân hy vọng, sáng ngời của tương lai đất nước. + Giá trị nghệ thuật Sử dụng khéo léo biện pháp tu từ ẩn dụ, so sánh, các từ tượng thanh, tượng hình giàu sức gợi,… tạo nên một mùa xuân mang hồn đất nước nhưng vẫn đậm chất Huế rất thơ. – Nêu cảm nhận về 3 khổ thơ đầu của bài thơ. Một số dạng đề văn phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” Khi đi sâu vào phân tích tác phẩm “Mùa xuân nho nhỏ”, các bạn sẽ gặp phải rất nhiều đề bài liên quan đến 3 khổ thơ đầu của bài thơ. Dưới đây là tổng hợp một số dạng để văn phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” tiêu biểu cùng các bài viết mẫu đã được chọn lọc. Đề bài Viết bài văn nêu cảm nhận về 3 khổ thơ đầu bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” Thanh Hải, một người con của xứ Huế mộng mơ, đi giữa làng thơ Việt Nam với một tâm hồn tha thiết, chân thành và rất dễ rung động. Thơ của ông là những khúc ca mang âm hưởng của khát khao, của hy vọng, của tình yêu. Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” là một trong số đó. Và ở 3 khổ thơ đầu của tác phẩm, Thanh Hải dùng ngòi bút để vẽ nên những sự say đắm, nồng nàn trước vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên, trước công lao to lớn của toàn dân trong sự nghiệp dựng nước và giữ nước. Khổ đầu bài thơ là tiếng yêu, tiếng rung động khẽ khàng trước vẻ đẹp của thiên nhiên khi mùa xuân đã về “Mọc giữa dòng sông xanh Một bông hoa tím biếc” Khung cảnh mùa xuân được Thanh Hải khéo léo tô vẽ bằng màu xanh và sắc tím. Màu xanh của dòng sông làm chủ đạo, khơi gợi lên hơi thở mùa xuân tươi mát, trong trẻo. Màu xanh ấy là màu xanh của sự sống, màu xanh của hy vọng, màu xanh của tương lai. Dòng sông trong thơ Thanh Hải phải chăng là dòng sông Hương – linh hồn của xứ Huế mộng mơ. Dòng sông mềm mại uốn quanh, chở theo tất cả phù sa mà bồi đắp lên một thành phố Huế rất hồn. Dòng sông đã khoác lên mình chiếc áo đẹp đẽ nhất để đón chào mùa xuân về trên mảnh đất quê hương. Nhà thơ Giang Hồng cũng đã từng say đắm trước màu xanh của con sông quê xứ Huế “Ngày tuổi nhỏ tôi vẫn thường hỏi Mạ Sao nước dòng Hương lại xanh ngát màu mơ Mạ ôm tôi vào lòng vuốt mái tóc lơ thơ “Nước sông Hương xanh vì chảy qua trái tim của Huế ”” Màu xanh làm nền để điểm tô cho sắc tím của bông hoa thêm nổi bật. Giữa dòng sông rộng lớn, trải dài một màu xanh, bông hoa “tím biếc” xuất hiện, làm cho mùa xuân thêm rực rỡ, thêm sắc màu, thêm tươi vui. Bông hoa nhỏ bé nhưng có sức mạnh nhuộm tím cả một vùng không gian, để rồi người ta thấy mùa xuân đang căng tràn, phập phồng nhựa sống. Có thể thấy, màu tím là màu sắc đặc trưng của mảnh đất Huế trữ tình, bởi vậy khi đi vào thơ, cái “tím biếc” ấy đã mang cả mùa xuân của Huế vào trong bức tranh thiên nhiên của Thanh Hải. “Ôi con chim chiền chiện Hót chi mà vang trời“ Mùa xuân không chỉ về trong màu nước, sắc hoa, mà còn cả trong tiếng hót của con chim chiền chiện. Tiếng hót thánh thót, ngân nga gọi xuân tới với bao sự náo nức, hân hoan. Xuân về cho sự sống căng tràn, cho đất trời sinh khí mới, cho vạn vật niềm vui lớn lao. Vậy là bức tranh mùa xuân của Thanh Hải đã gợi ra trước mắt người đọc một không gian rộng lớn, bao la, thanh khiết, rực rỡ và tràn đầy nhựa sống với màu xanh trải dài, với sắc tím nổi bật, với tiếng chim hồ hởi, mong chờ. Mùa xuân ấy là mùa xuân của thiên nhiên, mùa xuân của thành phố Huế. “Từng giọt long lanh rơi Tôi đưa tay tôi hứng” Dường như quá say mê trước vẻ đẹp này, Thanh Hải phải vội vàng “đưa tay ra hứng”. Nhà thơ hứng “từng giọt long lanh rơi”, hứng lấy kết tinh của bao tinh hoa đất trời, hứng lấy linh hồn của vạn vật đang cựa mình sinh sôi. Bằng tất cả sự trân trọng, nâng niu, yêu mến, Thanh Hải đã để hồn mình chìm đắm trong cảnh sắc mùa xuân rộn tiếng ngát hương này. Mùa xuân không chỉ làm lay động mỗi trái tim Thanh Hải, nó đã chiếm lấy trái tim của biết bao người thi sĩ khác, trong đó có Nguyễn Bính “Và tựa hoa tươi, cánh nở dần, Từng hàng thục nữ dậy thì xuân Đường hương thao thức lòng quân tử Vó ngựa quen rồi ngõ ái ân. “ Nếu khổ 1 là mùa xuân của thiên nhiên đất trời, thì sang khổ thơ thứ hai, Thanh Hải đã dùng thơ để tái hiện khung cảnh mùa xuân của cuộc sống, mùa xuân của con người ” Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy trên lưng.” Thanh Hải đã khơi gợi ra mùa xuân tươi đẹp gắn với hình ảnh con người bằng cuộc sống lao động hăng say, cần mẫn, từ đó thay lời ngợi ca, tôn vinh công sức lớn lao của họ. Và họ chính là “người cầm súng”, “người ra đồng”. “Người cầm súng” đại diện cho những người lính, cầm chắc vũ khí trong tay, hy sinh tuổi trẻ, mạng sống để chiến đấu giành lại độc lập và giữ vững non sông. Còn “người ra đồng” đại diện cho những người nông dân chân lấm tay bùn, quanh quẩn quanh lũy tre, mảnh ruộng, chăm cấy chăm cày để làm giàu cho đất nước. Họ là đại diện cho toàn thể nhân dân, cho bao lớp người đang từng ngày cống hiến để góp phần dựng xây quê hương, mang mùa xuân về cho tổ quốc. ” Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ.” Một mùa xuân tươi mới, một mùa xuân tràn đầy sức sống và một mùa xuân đầy “lộc”. “Lộc” là những chiếc cành, chiếc lá mơn mởn xanh, chớm nở khi xuân về, tượng trưng cho sinh khí, hơi thở và nhựa sống của đất trời. “Lộc” – một hình ảnh tả thực nhưng cũng là hình ảnh ẩn dụ trong thơ của Thanh Hải. “Lộc” là cành lá ngụy trang trên bờ vai, lưng áo, vành mũ, giúp những người chiến sĩ che mắt quân thù, là những mầm non xanh ngắt đang được ươm mầm, từng ngày phát triển trên cánh đồng mênh mông, bát ngát của người nông dân. “Lộc” tiếp thêm sức mạnh giúp “người cầm súng” xông pha nơi trận mạc, giúp “người ra đồng” có một mùa vụ bội thu. Hơn thế nữa, “lộc” là sức trẻ căng tràn, là nhiệt huyết sục sôi nơi trái tim người lính, “lộc” là ước vọng, là kết tinh của sự cần cù, chăm chỉ nơi bàn tay người nông dân lấm bùn. Và “lộc” chính là niềm tin, là hoài bão, là hy vọng, là tương lai tươi sáng. “Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao…” Dù là người cầm súng nơi chiến trường, biên cương hay người cầm cuốc cày nơi hậu phương, đồng ruộng thì họ đều đang nỗ lực từng ngày để làm nên mùa xuân cho đất nước. Không phải là một người hay vài người mà là “tất cả”, là lớp lớp thế hệ, là toàn thể nhân dân. Người lính can đảm, kiên cường bảo vệ độc lập, tự do, người nông dân một nắng hai sương làm giàu cho tổ quốc. “Tất cả” đều “hối hả”, “tất cả” đều “xôn xao”, tất cả đều nỗ lực lao động, không ngừng cống hiến để góp sức mình nhỏ bé để tạo thành mùa xuân lớn cho dân tộc, thay tấm áo mới cho non sông. Ý thơ này làm ta liên tưởng đến những câu thơ của Hồ Chí Minh “Hãy yêu thương nhau và cùng nhau đoàn kết Nghĩa vụ một người dân là phải yêu Tổ quốc Mau cải thiện tâm, tài, lực cho dân Vì sự nghiệp chung hãy cho học sống và học chết Hỡi đồng bào yêu quý hãy lắng nghe tôi hát Rồi học thương yêu nhau đoàn kết cùng nhau. “ Trước cảnh sắc mùa xuân nhiều màu sắc và mang nhiều ý nghĩa, Thanh Hải đã đưa ra cái nhìn sâu sắc, tiếng lòng tin tưởng về đất nước, dân tộc “Đất nước bốn ngàn năm Vất vả và gian lao. Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước. “ Chỉ bằng một câu thơ, nhà thơ Thanh Hải đã khái quát được cả chiều dài lịch sử của đất nước. Đất nước ta đã đi qua bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước đầy “vất vả và gian lao”. Đó là hàng nghìn năm Bắc thuộc, hàng chục năm quân Pháp xâm lược, rồi đến mấy thế kỷ quân Mỹ nhòm ngó. Đó là những đêm dài tăm tối, những tháng năm gông cùm và những cuộc đời nô lệ “Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn, Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ. Dối trời lừa dân đủ muôn ngàn kế, Gây thù kết oán trải mấy mươi năm. Bại nhân nghĩa nát cả đất trời, Nặng thuế khóa sạch không đầm núi. Người bị ép xuống biển dòng lưng mò ngọc, ngán thay cá mập thuồng luồng. Kẻ bị đem vào núi đãi cát tìm vàng, khốn nỗi rừng sâu, nước độc. ” Thế nhưng, vượt qua tất cả “vất vả và gian lao”, đất nước vẫn sáng ngời “như vì sao”. Lịch sử đã chứng minh, đất nước Việt Nam anh hùng và bất khuất. Bao thế hệ ra đi, bao lớp người ngã xuống, hình hài của đất nước được tạo nên từ máu xương, nước mắt của bao cuộc đời. Như vì sao chiếu sáng và vĩnh hằng, tổ quốc ta trường tồn và bất diệt. Tình yêu đất nước nồng nàn, lý tưởng sống cao cả, tinh thần đoàn kết lớn lao cho Việt Nam ta sức mạnh để vượt qua mọi thử thách và khó khăn. Bằng nỗ lực của toàn dân, bằng sự cống hiến của cả dân tộc, đất nước “cứ đi lên phía trước”. Trước cảnh xâm lăng ta quyết giành lại độc lập, trong nghèo khó ta quyết cần cù lao động. “Tất cả” cùng một ý chí, một quyết tâm thay da đổi thịt cho tổ quốc, xây dựng đất nước giàu đẹp, ”sánh vai với các cường quốc năm châu”. Câu thơ tràn ngập sự tin tưởng, niềm hy vọng vào ngày mai của đất nước, một ngày mai đổi mới, một ngày mai tiến bộ, một ngày mai phát triển. Việt Nam – đất nước đi lên từ máu, từ nước mắt, từ bom đạn và từ đau thương “Súng nổ rung trời giận dữ Người lên như nước vỡ bờ Nước Việt Nam từ máu lửa Rũ bùn đứng dậy sáng lòa. ” Đề bài Viết đoạn văn phân tích nội dung khổ 3 bài “Mùa xuân nho nhỏ” Mùa xuân đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà thơ thả hồn mà sáng tác. Ta đã từng bắt gặp một mùa xuân buồn man mác trong thơ của Chế Lan Viên “Tôi có chờ đâu, có đợi đâu, Mang chi xuân đến gợi thêm sầu” Trái ngược với mùa xuân ấy, mùa xuân của nhà thơ Thanh Hải trong tác phẩm “Mùa xuân nho nhỏ” lại hiện lên vô cùng vui tươi, rực rỡ và tràn đầy sức sống, hy vọng. Và ở 3 khổ thơ đầu bài thơ, Thanh Hải đã vẽ nên sắc xuân của thiên nhiên, sắc xuân của con người và sắc xuân của đất nước. Bài thơ mở đầu bằng những câu thơ tái hiện khung cảnh thiên nhiên độ xuân sắp về “Mọc giữa dòng sông xanh Một bông hoa tím biếc Ơi con chim chiền chiện Hót chi mà vang trời” Nhà thơ Thanh Hải là người con của xứ Huế mộng mơ nên dường như ông đã ưu ái mà mang mùa xuân Huế vào những câu thơ của mình. Bức tranh thiên nhiên của ông có dòng sông xanh, có bông hoa tím và có cả tiếng chim chiền chiện. Dòng sông xanh ấy phải chăng là dòng sông Hương nhẹ nhàng ôm trọn lấy Huế, nhiều lần đi vào thơ bởi vẻ đẹp trữ tình, duyên dáng “Con sông dùng dằng con sông không chảy Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu” Thanh Hải đã sử dụng biện pháp đảo ngữ ở hai câu thơ đầu tiên, đặt động từ “mọc” lên trước chủ ngữ “bông hoa tím biếc”, để làm nổi bật cái vẻ rực rỡ, sắc màu, sống động của mùa xuân. Giữa một dòng sông rộng lớn, trải dài một màu xanh bất tận, một bông hoa tím biếc xuất hiện rồi cái tím bắt đầu lan tỏa, nhuộm màu cả một vùng trời, một khoảng không gian. Sắc tím còn là màu sắc đặc trưng của thành phố Huế, đại diện cho sự mộng mơ, nét đằm thắm, trữ tình, hồn hậu của con người nơi đây. Thế nên màu tím đi vào thơ của Thanh Hải, làm điểm nhấn của cả bức tranh, rồi mang theo cả hồn Huế thả vào những vần thơ tả cảnh mùa xuân. Nhà thơ hướng lăng kính của mình lên cao hơn, ông bắt gặp “con chim chiền chiện” đang gọi mùa xuân về. Con chim hót “vang trời”, tiếng hót thánh thót, ngân nga, vang vọng khắp cả một khoảng không rộng lớn, chạm đến cả bầu trời xanh cao. Đứng giữa không gian tràn ngập hơi thở mùa xuân ấy, trái tim Thanh Hải rộn ràng, say đắm, đến nỗi ông phải thốt lên một tiếng “Ôi” đầy ngỡ ngàng. Mùa xuân đang đến thật gần, một mùa xuân tươi mới, thanh khiết, một mùa xuân rực rỡ, sắc màu và một mùa xuân ngập tràn sức sống. Những câu thơ này của Thanh Hải làm ta bất giác nhớ đến những vần thơ của Tố Hữu “Ồ! tiếng hát vui say Con chim chiền chiện Trên đồng lúa chiêm Xuân chao mình bay liệng…” Thanh Hải đã sử dụng một cách khéo léo phép tu từ ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, từ âm thanh tiếng chim được cảm nhận bằng thính giác, nhà thơ chuyển sang những “giọt long lanh” được cảm nhận bằng xúc giác một cách rất tự nhiên và tinh tế “Từng giọt long lanh rơi Tôi đưa tay tôi hứng” “Giọt long lanh” phải chăng là giọt mưa xuân êm đềm, là giọt nắng đầu tinh khôi, giọt sương sớm của tiết trời chớm lạnh hay là giọt hạnh phúc kết tinh? “Giọt long lanh” của Thanh Hải gợi nhiều liên tưởng, nhưng có lẽ chính xác nhất là giọt của tiếng chim. Tiếng chim ngân nga, trong trẻo, gọi mùa xuân, chứa chan cảm xúc. “Giọt long lanh” ấy là lắng đọng của hơi thở mùa xuân, của sức sống căng tràn, báo hiệu xuân đang đến thật gần. Và dường như, chỉ mình Thanh Hải có thể cảm nhận, có thể trông thấy tiếng chim chiền chiện này. Để rồi khi nhà thơ thấy tiếng chim “rơi”, ông đã “đưa tay tôi hứng” bằng tất cả sự trân trọng, vui mừng, hân hoan khi mùa xuân đang dần chạm ngõ. Bước sang khổ thơ thứ hai, Thanh Hải đã hướng ngòi bút đến mạch thơ miêu tả mùa xuân của con người, mùa xuân của đất nước “Mùa xuân người cầm súng Lộc giắt đầy trên lưng. Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ. Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao…” Khổ thơ với các biện pháp tu từ điệp cấu trúc, điệp ngữ, ẩn dụ đã gợi ra cho người đọc bao hình dung, liên tưởng. “Người cầm súng” là những người chiến sĩ với cây súng trên vai đang từng ngày chiến đấu nơi chiến trường bom đạn. “Người ra đồng” là những người nông dân với cái cuốc, cái cày miệt mài ở hậu phương ươm mầm cho từng hạt thóc, củ khoai. Họ đều là những người mang mùa xuân của đất nước trên vai, mang mang xanh của “lộc” trải khắp mọi miền của tổ quốc. “Người cầm súng” là “lộc giắt đầy trên lưng” còn “người ra đồng” là “lộc trải dài nương mạ”. Lộc là những mầm non mỡ màng, xanh mơn mởn, đại diện cho sức sống căng tràn, cho nhựa sống đong đầy. Vì thế đi vào thơ Thanh Hải, “lộc” là hình ảnh ẩn dụ cho mùa xuân của đất nước. “Lộc” là cành lá ngụy trang, giúp người lính anh hùng che mắt kẻ thù và làm lên tương lai tươi sáng, độc lập cho đất nước. “Lộc” cũng là mầm xanh nơi ruộng đồng, giúp người nông dân một nắng hai sương có mùa vụ bội thu, làm nên ngày mai khấm khá, phát triển cho tổ quốc. Như vậy, “lộc” là kết tinh của tinh thần chiến đấu kiên cường, dũng cảm, là kết quả của sự chăm chỉ, cần cù, là thành quả của “tất cả” những lớp người đã sống để cống hiến, để hy sinh để dựng xây quê hương giàu đẹp. Đúng vậy, không phải một người hay vài người, mà là “tất cả”, là toàn dân, là cả dân tộc. Dù họ là ai, đã già hay còn trẻ, là nam hay là nữ, dù họ có làm gì, sinh sống vùng miền nào thì cũng đều “hối hả”, đều “xôn xao”, đều cố gắng từng ngày để góp sức mình nhỏ bé mà làm lên mùa xuân lớn lao cho đất nước. Nguyễn Đình Thi cũng từng viết rằng tinh thần sẵn sàng cống hiến, hy sinh của những lớp người anh hùng “Năm tháng nào cũng người người lớp lớp Con gái, con trai bằng tuổi chúng ta Cần cù làm lụng Khi có giặc người con trai ra trận Người con gái trở về nuôi cái cùng con Ngày giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh” Năm tháng nào cũng người người lớp lớp Con gái, con trai bằng tuổi chúng ta Cần cù làm lụng Khi có giặc người con trai ra trận Người con gái trở về nuôi cái cùng con Ngày giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh” Tiếp tục mạch thơ, nhà thơ đã thổ lộ những dòng suy ngẫm đầy sâu sắc về đất nước “Đất nước bốn nghìn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước” “Bốn nghìn năm” là cả chiều dài dựng nước và giữ nước đầy thăng trầm, hào hùng của dân tộc Việt Nam. Bốn nghìn năm ấy là bốn nghìn năm “vất vả và gian lao”, nhân dân ta nếm mật, nằm gai, chịu cảnh xiềng xích, nô lệ. Nhưng đó cũng là bốn nghìn năm vẻ vang, anh hùng, bốn nghìn năm làm lên trang sử “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” “Hỡi sông Hồng tiếng hát bốn nghìn năm Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng? – Chưa đâu! Và ngay cả trong những ngày đẹp nhất Khi Nguyễn Trãi làm thơ và đánh giặc Nguyễn Du viết Kiều, đất nước hóa thành văn Khi Nguyễn Huệ cưỡi voi vào cửa Bắc Hưng Đạo diệt quân Nguyên trên sóng Bạch Đằng…” Như những vì sao vĩnh hằng, đất nước Việt Nam ta trường tồn và bất diệt. Có ngoại xâm thì chống ngoại xâm, có nội phản thì dẹp nội phản. Đất nước ta sẽ “cứ đi lên phía trước” dẫu phải đối mặt với bao nhiêu khó khăn, đương đầu bao nhiêu thách thức. Bằng tình yêu đất nước, bằng sức mạnh đoàn kết, toàn thể nhân dân quyết dựng xây đất nước giàu mạnh, văn minh. Câu thơ chứa đựng niềm tin sắt đá của Thanh Hải dành cho tương lai của đất nước, một tương lai mà đất nước “sánh vai với các cường quốc năm châu” và cả niềm hy vọng dành cho thế hệ mai sau có thể cống hiến, hy sinh để “Để Đất Nước này là Đất Nước Nhân dân Đất Nước của Nhân dân, Đất Nước của ca dao thần thoại” Như vậy, chúng tôi đã tổng hợp cho bạn đọc những kiến thức cần thiết khi phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải. Hy vọng, bài viết này sẽ là nguồn tài liệu tham khảo hữu ích, giúp bạn đọc học tập tốt hơn và đạt điểm số cao hơn ở trường. Xem thêm Phân tích 4 câu đầu bài “Thương vợ” – Tú Xương hay và đầy đủ nhất Phân Tích, Văn Học - Phân tích 4 câu đầu bài “Thương vợ” – Tú Xương hay và đầy đủ nhất Phân tích khổ 1 bài “Từ ấy” của tác giả Tố Hữu hay nhất Phân tích bé Thu – truyện ngắn “Chiếc Lược Ngà” hay và chi tiết Phân tích bài “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng đầy đủ nhất Phân tích nhân vật Bá Kiến chi tiết trong tác phẩm “Chí Phèo” Phân tích Thúy Kiều tác giả Nguyễn Du – trích “Kim Vân Kiều Truyện” Phân tích nhân vật Phùng trong “Chiếc thuyền ngoài xa”
Đầu tiên, để làm được một bài văn phân tích có bố cục rõ ràng và mạch lạc thì các em cần phải xây dựng cho mình một bố cục dàn ý hoàn chỉnh, sau đó mới tiến hành làm bài, cùng tham khảo mẫu dàn ý sau đây nhéDàn ý phân tích 3 khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏMở bài- Giới thiệu tác giả Thanh Hải và bài thơ Mùa xuân nho Giới thiệu về 3 khổ thơ đầu của tác phẩm mùa xuân của thiên nhiên và mùa xuân đất nước, con bài1. Khổ 1 Mùa xuân của thiên nhiên- Hình ảnh + "dòng sông xanh" thiên nhiên trong lành, tươi đẹp+ "bông hoa tím biếc" sức sống tràn đầy+ "Con chim chiền chiện, hót vang trời " âm thanh rộn ràng, náo nhiệt báo hiệu xuân về=> Bức tranh xuân thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống .- Tâm trạng của tác giả trân trọng, nâng niu sự sống " đưa tay hứng"=> Tác giả say đắm trong mùa xuân của thiên nhiên, đất nước với tâm thế đón nhận, trân trọng từng sự sống của thiên Khổ 2+3 Mùa xuân của đất nước, con người- Hình ảnh+ Người cầm súng người trực tiếp chiến đấu bảo vệ đất nước+ Người ra đồng người trực tiếp sản xuất ra lương thực phục vụ cho cuộc sống của con Tác giả nhắc đến người cầm súng và người ra đồng vì đây là hai đối tượng chính phục vụ cho đất nước .- Hình ảnh "lộc" là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo của tác giả bởi vì lộc ở đây không phải là những chồi non của cây lá mà với tác giả + Những cành lá ngụy trang gài trên lưng những người cầm súng chính là lộc của mùa xuân đi bảo vệ tổ quốc, người chiến sĩ như mang cả mùa xuân cho đất nước.+ Những nương mạ xanh non của người ra đồng cũng chính là lộc của mùa xuân, lộc trải dài nương mạ họ đã đem mùa xuân đến mọi nơi trên đất Từ những cảm nhận về mùa xuân của con người, nhà thơ chuyển ngòi bút của mình sang cảm nhận mùa xuân của đất Hình ảnh "ất nước bốn nghìn năm/Vất vả và gian lao" gợi lại cả một quá trình đất nước đã phải trải qua biết bao đau khổ, gian nan để có được cuộc sống tự do như ngày hôm Cách so sánh "Đất nước như vì sao/Cứ đi lên phía trước " cho thấy niềm tin tưởng tuyệt đối của tác giả vào sự phát triển hưng thịnh, đi lên của đất nước .3. Đánh giá- Với ba khổ thơ đầu, tác giả đã vẽ ra trước mắt người đọc mùa xuân của thiên nhiên, đất nước đầy tươi đẹp, rộn ràng, qua đó cũng thể hiện tình yêu quê hương tha thiết và muốn gắn bó, được cống hiến cho đất nước, góp một “mùa xuân nho nhỏ” của mình vào mùa xuân lớn của dân bài- Khẳng định giá trị của ba đoạn thơ- Khẳng định tình cảm yêu mến thiên nhiên, yêu mến quê hương, đất nước của tác giả>>> Xem thêm Phân tích khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏTop 3 văn mẫu phân tích 3 khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏDựa theo bố cục dàn ý trên thì Đọc tài liệu cũng xin gửi tới các em top 3 văn mẫu phân tích 3 khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ cả ngắn gọn và chi tiết để bổ trợ cho nội dung bài của mình em nhéPhân tích 3 khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ bài số 1Bài văn phân tích 3 khổ đầu MXNN ngắn gọnĐã từ lâu, mùa xuân vốn là đề tài quen thuộc trong thơ ca, là nguồn thi hứng dạt dào để người nghệ sĩ viết lên những trang thơ đong đầy cảm xúc. Cũng lấy cảm hứng từ mùa xuân, Thanh Hải đã viết lên bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" . Bài thơ bộc lộ cảm xúc của tác giả trước mùa xuân của thiên nhiên đất nước và khát vọng đẹp đẽ muốn làm một “mùa xuân nho nhỏ” dâng hiến cho đời. Đặc biệt ba khổ thơ đầu của bài thơ đã mang đến cho người đọc cảm nhận về mùa xuân của thiên nhiên và mùa xuân đất nước, con đầu bài thơ, là hình ảnh mùa xuân của thiên nhiên. Bức tranh thiên nhiên được mở ra bằng hình ảnh "dòng sông xanh "," bông hoa tím biếc" . Đây là những hình ảnh mùa xuân của thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Bên cạnh hình ảnh thiên nhiên, bức tranh xuân còn có sự xuất hiện của âm thanh tươi đẹp, rộn ràng. Tiếng chim chiền chiện hót vang trời là âm thanh rộn ràng, náo nhiệt báo hiệu xuân về. Đứng trước thiên nhiên tươi đẹp, tâm trạng của tác giả rất trân trọng, nâng niu . Nhà thơ "đưa tay hứng", nâng niu, trân trọng tất cả những gì tươi đẹp của sự sống. Tác giả say đắm trong mùa xuân của thiên nhiên, đất nước với tâm thế đón nhận, trân trọng từng sự sống của thiên mùa xuân của thiên nhiên, đất trời, nhà thơ chuyển sang cảm nhận về mùa xuân của đất nước. Mùa xuân của đất nước như tươi đẹp hơn, xuân sắc hơn vì ở đó có sự góp mặt của những người lao động . Bằng cảm xúc dạt dào, nhà thơ đã liên tưởng đến những người chiến sĩ ra trận mà trên vai, trên lưng họ có cành lá nguỵ trang. Những cành lá ấy mang lộc biếc, chồi non, mang theo mùa xuân của thiên nhiên, cây cỏ. Như vậy, người lính khi ra trận, không chỉ có hành ngũ, tư trang mà họ còn mang theo sức sống của cả dân tộc, mang theo cả mùa xuân của thiên nhiên, đất trời. Không chỉ nói đến những người lính, mùa xuân trong thơ Thanh Hải còn có sự xuất hiện của những người lao động bình thường, đó là những người nông dân trên đồng ruộng. Nói về những người lao động là nói đến những người ươm mầm cho sự sống, ươm những hạt mầm non trên những cánh đồng quê hương. Chính họ đã lao động và tạo nên sức sống của mùa xuân thiên nhiên, đất nước. Bằng một tâm hồn tinh tế, nhà thơ nhận ra "tất cả như hối hả/ tất cả như xôn xao ". Sức sống của đất nước, của dân tộc, cũng được tạo nên từ sự hối hả, náo nức của người cầm súng, người ra đồng. Và từ đây, nhà thơ xuôi chiều dài lịch sử để nghĩ tới một đất nước bốn nghìn năm văn hiến lâu đời, một đất nước mà nhà thơ tin tưởng rằng nó sẽ như vì sao sáng rực, vụt bay trên bầu trời rộng lớn. Tất cả điều đó đã làm nổi bật lên cảm xúc lạc quan, tin tưởng, sự ngợi ca sức sống quê hương đất nước, dân tộc khi mùa xuân về của tác ba khổ thơ, tác giả đã vẽ ra trước mắt người đọc mùa xuân của thiên nhiên, đất nước đầy tươi đẹp, rộn ràng . Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" là tiếng lòng tha thiết yêu mến và gắn bó với đất nước, với cuộc đời, thể hiện ước nguyện chân thành của nhà thơ được cống hiến cho đất nước, góp một “mùa xuân nho nhỏ” của mình vào mùa xuân lớn của dân thể nói, ba khổ thơ đầu của bài "Mùa xuân nho nhỏ" là ba khổ thơ hay mang nhiều ý nghĩa. Với ba khổ thơ đầu, tác giả đã mang đến cho người đọc cảm nhận hết sức tinh tế về mùa xuân của thiên nhiên, đất trời. Qua đó, đánh thức tình yêu thiên nhiên và ý thức trách nhiệm, ước muốn cống hiến một phần công sức nhỏ bé của mình góp phần làm rạng rỡ thêm mùa xuân của thiên nhiên, đất thêm một bài văn mẫu liên quan để phân tích bài văn tốt hơn nữa Phân tích hai khổ thơ đầu bài thơ Mùa xuân nho nhỏPhân tích 3 khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ bài số 2Thanh Hải là nhà thơ tiêu biểu của nền thơ ca Việt Nam. Trong số những tác phẩm mà ông để lại cho bạn đọc thì nổi bật nhất có lẽ là "Mùa xuân nho nhỏ". Thi phẩm đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên đẹp tuyệt vời của xứ Huế mộng mơ qua đó làm nổi bật nên hình ảnh của mùa xuân đất nước. Điều này được thể hiện rõ nét qua ba khổ thơ đầu "Mọc giữa.... phía trước".Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" được ra đời trong hoàn cảnh rất đặc biệt trước khi nhà thơ sắp vĩnh biệt cuộc đời. Vậy mà bài thơ vẫn rất trẻ trung và đầy khát vọng cống hiến. Bài thơ được cấu tạo theo mạch cảm xúc dạt dào của tác giả. Bằng sự quan sát tinh tế các giác quan nhạy cảm nhưng hơn thế là cả một tấm lòng yêu quê hương Thanh Hải đã vẽ bức tranh xuân thật nhẹ nhàng đằm thắm giản dị nhưng hết sức thơ mộng"Mọc giữa dòng sông xanh....... ……Hót chi mà vang trời"Khung cảnh mùa xuân dần dần được hiện ra với một vẻ đẹp thật bình dị, đơn sơ nhưng cũng không kém phần nên thơ và sâu sắc. Ở đây, mùa xuân của Thanh Hải đến với ta không rực rỡ kiêu sa với cành đào Hà Nội, với những nụ mai vàng đang phô trương sắc thắm, mà chỉ đơn giản là một bông hoa tím đang mọc lên giữa dòng sông nước xanh như lọc. Cành hoa nghiêng mình xuống mặt nước tựa như gương ấy để nổi bật lên trên một khung trời được in bóng dưới lòng sông, với màu sắc thật nhẹ, thật hài hòa mà cũng rất dễ thương, Thanh Hải đã tạo nên cho bức tranh mùa xuân của mình một nét gì đó vô cùng độc đáo. Và bức tranh ấy lại càng được đẹp hơn, có "hồn" khi cái màu tím kia được nhà thơ tô đậm lên thành "tím biếc". Gam màu ấy đã được tô vẽ vào bức tranh thật khéo léo, tài tình, làm cho người đọc chúng ta có thể hình dung ra ngay trước mắt cả một bông hoa tím biếc, thật nhỏ, thật xinh, nhưng dường như cũng có đủ khả năng để nhuộm tím cả bầu trời, cả không gian mùa xuân đang căng tràn sức sống. Cái màu tím ấy lan ra, chơi vơi, và khẽ lay động theo những ngọn gió xuân đang thổi lên từ lòng sông xanh mát rượi. Cảnh vật mùa xuân trong bài thơ có lẽ cũng bình dị, giản đơn, và thâm trầm, tĩnh lặng như vùng đất miền Trung quê hương tác giả. Xứ Huế vốn nổi tiếng mộng mơ với núi Ngự sông Hương, với những điệu hò mái nhì mái đẩy, giờ lại càng thêm xinh đẹp dưới ngòi bút tô vẽ của nhà thơ...Bức tranh thiên nhiên kia nãy giờ đang tĩnh lặng như chất chứa suy tư, chợt sinh động và "sống" hẳn lên vì một nét đâm ngang của cánh chim chiền chiệnƠi! Con chim chiền chiện Hót chi mà vang trời Từng giọt long lanh rơi Tôi đưa tay tôi hứng!Bức tranh ấy giờ đây chợt đẹp hẳn lên và cũng độc đáo hơn vì có sự pha trộn giữa hai sắc màu hài hoa xanh, tím và lung linh rực rỡ long lanh. Câu thơ giờ cũng mang một nét gì đó lạ lùng chừng như là vô lí; con chim chiền chiện mà lại hót đến vang cả trời! Thực ra, khoảng trời ấy chính là khoảng không gian của riêng tác giả, trong tim tác giả, vì vậy mà chỉ có một mình tác giả mới cảm nhận được và nghe thấy được mà thôi. Tâm hồn nhà thơ nhỏ bé trước đất trời, chính vì vậy mà tất cả mọi cảnh của tâm hồn ấy cũng trở nên nhỏ xinh và dễ thương đến lạ con chim nhỏ của mùa xuân nhỏ trong một khoảng không gian nhỏ. Nhưng chính cái "nhỏ" ấy đã phần nào tạo nên được nét độc đáo riêng trong thế đối lập của câu thơ. Tâm hồn ấy, trái tim ấy tuy nhỏ nhưng chỉ chính nó mới cảm nhận được hết mùa xuân của đất trời và vũ trụ thiên nhiên... Và giờ đây tiếng chim lại vang lên, tiếng chim quen thuộc của đồng quê dân dãỒ! tiếng hát vui say Con chim chiền chiện Trên đồng lúa chiêm Xuân chao mình bay liệng...Tố HữuSay mê với tiếng chim, trước mắt nhà thơ dường như xuất hiện những giọt long lanh đang nhẹ nhàng rơi xuống "Từng giọt long lanh rơi/ Tôi đưa tay tôi hứng!"."Từng giọt long lanh"... giọt gì? Giọt nắng, giọt sương, giọt hạnh phúc, hay là giọt xuân đang êm đềm rơi xuống từ cánh chim chiền chiện nhỏ đang tung mình bay lượn để ban phát mùa xuân đến cho mọi người? Nhưng chính xác hơn nhất có lẽ là giọt tiếng chim, giọt tiếng chim mà chỉ có một mình tác giả cảm nhận được, và "trông thấy" được! Nhìn được những vật mà mắt thường không thấy có lẽ do Thanh Hải đang nhìn bằng con mắt của một nhà thơ. Tiếng chim thì nghe, nhưng ở đây tác giả lại nhìn. Hiện tượng chuyển đổi cảm giác này lẽ ra chỉ có được ở những người say. Câu thơ đang vô lí giờ lại bỗng nhiên hợp lí. Quả thật Thanh Hải đang say, ông say trước khung cảnh thiên nhiên vào mùa xuân thật xinh tươi, đẹp đẽ, say vì nàng chúa xuân quá diễm lệ, yêu kiều. Và từ đó trân trọng, thật nhẹ nhàng, tác giả đã đưa tay ra hứng để đón lấy những điều may mắn, cái tốt đẹp và cái "lộc" của mùa xuân đã ban tặng cho tâm hồn của mỗi con người, và đặc biệt là cho tác khổ thơ thứ nhất của bài thơ đã mở ra khung cảnh mùa xuân của thiên nhiên thì khổ thơ thứ hai đã mở ra khung cảnh mùa xuân của đất xuân người cầm súng Lộc giắt đầy quanh lưng Mùa xuân người ra đồng Lộc trải dài nương mạ Tất cả như hối hả Tất cả như xôn xao..Có thể thấy, nhà thơ Thanh Hải đã cảm nhận và tái hiện khung cảnh mùa xuân của đất nước qua hai hình ảnh giàu ý nghĩa biểu tượng là "người cầm súng" và "người ra đồng". Người đọc dễ dàng nhận thấy, "người cầm súng" và "người ra đồng" là hai hình ảnh biểu tượng cho hai nhiệm vụ chiến lược quan trọng nhất của đất nước ta ở thời điểm bài thơ ra đời đó chính là cùng lúc vừa chiến đấu ở tiền tuyến vừa lao động, sản xuất để xây dựng hậu phương vững chắc. Đặc biệt, hình ảnh "người cầm súng" lại đi liền với hình ảnh "lộc giắt đầy quanh lưng" đã gợi cho người đọc liên tưởng đến những vòng lá ngụy trang của người chiến sĩ trên đường hành quân ra trận như đang nảy lên những chồi non xanh mơn mởn cùng các anh ra trận, mùa xuân như đang về trên khắp mọi nơi, mọi nẻo đường. Còn hình ảnh "người ra đồng" được sử dụng kết hợp với hình ảnh "lộc trải dài nương mạ" gợi liên tưởng đến những cánh đồng tươi tốt, xanh thẳm, màu mỡ được những bàn tay khéo léo, chăm chỉ, cần mẫn của những người lao động chăm bón và tạo nên. Tất cả những hình ảnh và sự kết hợp độc đáo ấy đã gợi lên một bức tranh mùa xuân tràn đầy sắc xanh, tươi mới và tuyệt diệu. Thêm vào đó, khổ thơ còn sử dụng điệp từ "mùa xuân" và điệp từ "lộc" đã gợi lên quang cảnh mùa xuân tươi đẹp đang vươn ra những chồi lộc non và đồng thời cũng gợi lên thành quả của công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Khổ thơ khép lại với những dòng thơ sử dụng điệp từ "tất cả" đi liền với những từ láy "hối hả", "xôn xao" làm cho nhịp thơ trở nên gấp gáp, gợi một nhịp sống sôi động, hối hả, khẩn trương trong nhiệm vụ xây dựng và bảo vệ quê hương, đất để rồi, trước khung cảnh tươi đẹp và tràn đầy sức sống ấy của mùa xuân đất nước tác giả đã bày tỏ niềm tự hào, niềm tin của mình vào một tương lai ngày mai tươi sáng, tốt nước bốn ngàn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trướcNhà thơ Thanh Hải đã nhắc lại chặng đường bốn nghìn năm của đất nước thông qua hệ thống các tính từ "vất vả", "gian lao" từ đó có thể cho thấy chặng đường dựng nước và giữ nước của dân tộc ta là một chặng đường đầy những gian nan, khó khăn và thử thách, mất mát. Và cũng trong chính những năm tháng khó khăn ấy, dân tộc mình đã khẳng được ý chí, sức mạnh và bản lĩnh. Đặc biệt hình ảnh so sánh "đất nước như vì sao" đã mở ra nhiều liên tưởng độc đáo và giàu ý nghĩa. Hình ảnh so sánh ấy vừa gợi đến nguồn sáng trường tồn mãi với không gian, thời gian, vừa gợi lên niềm tin của tác giả về một tương lai tươi sáng, rộng mở của đất nước với khí thế mạnh mẽ không gì cản nổi. Cùng với đó, cấu trúc song hành "đất nước bốn ngàn năm", "đất nước như vì sao" đã diễn tả sự vận động đi lên của lịch sử và là lời khẳng định về sự trường tồn vĩnh cửu của đất nước. Cụm từ "cứ đi lên phía trước" khép lại khổ thơ như một lời khẳng định, một sự thể hiện ý chí và lòng quyết tâm và niềm tin sắt đá của nhà thơ và của cả dân tộc về tương lai tươi sáng, tốt đẹp của quê hương, đất đọc thơ Thanh Hải, ta càng thêm cảm thấy thú vị và say sưa. Nhất là sau khi đọc "Mùa xuân nho nhỏ", ta như thấy được cả men rượu của mùa xuân đang lan tỏa vào đất trời, hòa vào trong lòng mùa xuân và trong lòng người đọc. Đây quả thật đúng là mùa một "mùa xuân nho nhỏ" mà Thanh Hải đã dâng tặng cho đời. Nếu chúng ta biết rằng Thanh Hải viết bài thơ này khi ông đang nằm trên giường bệnh, ông viết không phải vào dịp xuân... và chỉ ít tháng thôi ông đã ra đi mãi mãi... dù sao, bông hoa tím biếc chung với đời, dòng sông xanh biếc của hi vọng, của niềm tin với đời vẫn là hình ảnh nhỏ nhẹ nói với ta bao điều...Tham khảo thêm Cảm nhận bài thơ Mùa xuân nho nhỏ để có thêm tư liệu cho bài tích 3 khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ bài số 3Mùa xuân là để tài bất tận của thơ ca. Song, cái cảm nhận về mùa xuân của các nhà thơ theo thời gian có nhiều thay đổi. Đối với Mãn Giác Thiền sư, một cao tăng nổi tiếng thời Lý, mùa xuân mang một tính triết lý sâu sắc“Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hếtĐêm qua sân trước một nhành mai”Còn đối với những nhà thơ trước cách mạng, mùa xuân gợi lên một nét sầu cảm“Tôi có chờ đâu, có đợi đâu,Mang chi xuân đến gợi thêm sầu.” Chế Lan ViênNhưng đối với nhà thơ Thanh Hải, mùa xuân mang một nét đẹp đáng yêu tươi thắm; gợi lên trong lòng người đọc nhiều hình ảnh rạo rực tươi trẻ. Vì thế, mùa xuân trong thơ của Thanh Hải là biểu tượng cho sức sống mạnh mẽ của quê hương, dân tộc. Tất cả đã được thể hiện rõ nét trong bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ”, một bài thơ đặc sắc được nhà thơ viết không lâu trước khi qua xưa có câu “Thi trung hữu họa”. Thơ ca vẽ nên những bức tranh tuyệt đẹp của cuộc sống. Mở đầu bài thơ, Thanh Hải đã phác họa nên một bức tranh xuân giản dị mà tươi đẹp“Mọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếcƠi con chim chiền chiệnHót chim mà vang trời”“Dòng sông xanh” gợi nhắc hình ảnh những khúc sông uốn lượn của dải đất miền Trung quanh co, đó có thể là dòng sông Hương thơ mộng, một vẻ đẹp lắng đọng của xứ Huế mộng gam màu xanh lơ của dòng sông thơ mộng, nổi bật lên hình ảnh “một bông hoa tím biếc”. Không có màu vàng rực rỡ của hoa mai, cũng không có màu đỏ thắm của hoa đào, mùa xuân của Thanh Hải mang một sắc thái bình dị với màu tím biếc của bông hoa lục bình. Đây là một hình ảnh mang đậm bản sắc của cố đô Huế. Không biết tự bao giờ màu tím đã trở thành màu sắc đặc trưng của con người và đất trời xứ Huế. Màu tím biếc gợi nhớ hình ảnh những nữ sinh xứ Huế trong những bộ áo dài màu tím dịu dàng thướt tha. Nhà thơ đã sử dụng biện pháp nghệ thuật đảo ngữ, đưa động từ "mọc” lên đầu câu như một cách để nhấn mạnh vẻ đẹp tươi trẻ, đầy sức sống của mùa xuân thiên nhiên. Trong bức tranh mùa xuân của TH, không chỉ có hình ảnh, mà còn có âm thanh xao xuyến, ngân nha của con chim chiền chiện. Tiếng chim lảnh lót vang lên làm xao động cả đất trời, làm xao xuyến cả tâm hồn thi sĩ nhạy cảm của nhà thơ. Những từ ngữ cảm thán “ơi, hót chi” đã thể hiện rõ nét cảm xúc của nhà thơ. Mùa xuân của thiên nhiên đã đem đến cho nhà thơ một cảm giác ngây ngất. Mùa xuân ấy không có gì khác lạ, vẫn là một mùa xuân rất giản dị trên quê hương xứ Huế của nhà thơ. Nhưng nhà thơ bỗng nhận ra vẻ đẹp lạ kỳ của mùa xuân, một vẻ đẹp mà bấy lâu nhà thơ không để ý. Phải chăng vì đây là lần cuối cùng được ngắm nhìn mùa xuân quê hương nên nhà thơ cảm thấy mùa xuân ấy đẹp hơn, tươi sáng hơn ?Say sưa, ngây ngất trước vẻ đẹp giản dị và nên thơ của mùa xuân, nhà thơ bồi hồi xúc động“Từng giọt long lanh rơiTôi đưa tay tôi hứng“Giọt long lanh” là giọt mưa xuân, giọt nắng vàng hay giọt sương sớm ? Theo mạch cảm xúc của nhà thơ thì có lẽ đây là giọt âm thanh của tiếng chim ngân vang. Bằng một cảm nhận tinh tế, nhà thơ đã hình tượng hóa tiếng chim thành một sự vật có hình dáng, đây là một sự sáng tạo rất mới mẻ chỉ có thể có được nhờ tâm hồn nhạy cảm của một thi sĩ. Như vậy, chỉ bằng ba nét vẽ dòng sông xanh, bông hoa tím và tiếng chim ngân vang khắp đất trời, nhà thơ đã phác họa nên một bức tranh xuân tuyệt đẹp trên cố đô vẻ đẹp thanh khiết của mùa xuân thiên nhiên, nhà thơ liên hệ đến mùa xuân của đất nước, mùa xuân của cách mạng“Mùa xuân người cầm súngLộc giắt đầy trên lưngMùa xuân người ra đồngLộc trải dài nương mạ”Bốn câu thơ mang cấu trúc song hành thể hiện rõ hai nhiệm vụ của nhân dân chiến đấu bảo vệ Tổ quốc và sản xuất làm giàu nước nhà. Hai nhiệm vụ ấy đặt nặng lên vai của người chiến sĩ – “người cầm súng” và người nông dân – “người ra đồng”. Nét đặc sắc của đoạn thơ là việc sáng tạo hình ảnh “lộc”. “Lộc” là chồi non, cành biếc; “lộc” còn tượng trưng cho sự may mắn, niềm an lành trong năm mới. Đối với người chiến sĩ, “lộc” là cành lá ngụy trang che mắt quân thù. Đối với người nông dân, “lộc” là những mầm mạ non trải dài trên đồng ruộng bát ngát, báo hiệu một mùa bội thu. Người chiến sĩ chiến đấu bảo vệ Tổ quốc sẽ đem về “lộc” là sự an lành niềm vui, niềm tự hào chiến thắng cho dân tộc. Người nông dân gieo trồng lúa trên đồng ruộng sẽ đem về “lộc” là những hạt gạo trắng ngần, những bát cơm ngon ngọt cho đồng bào cả nước. Cả dân tộc bước vào xuân với khí thế khẩn trương và náo nhiệt“Tất cả như hối hảTất cả như xôn xao…”Bằng cách sử dụng từ láy “hối hả-xôn xao” cùng với điệp từ, tác giả đã mang đến cho câu thơ một nét rộn ràng, nhộn nhịp. “Hối hả” nghĩa là vội vã, khẩn trương. “Xôn xao” là có nhiều âm thanh trộn lẫn vào nhau, làm cho náo động. Từ những âm thanh xôn xao và sự hối hả của con người, nhà thơ lại suy tư về sự phát triển của đất nước qua bốn ngàn năm lịch sử“Đất nước bốn ngàn nămVất vả và gian laoĐất nước như vì saoCứ đi lên phía trước”Chặng đường lịch sử của đất nước qua bốn ngàn năm trường tồn đã trải qua biết bao thăng trầm, với bao nhiêu là “vất vả và gian lao”. So sánh đất nước với vì sao sáng, nhà thơ đã thể hiện niềm tự hào đối với đất nước và dân tộc. Sao là nguồn sáng bất diệt, là vẻ đẹp vĩnh hằng trong không gian và thời gian. Ngôi sao sáng đã trở thành vẻ đẹp lộng lẫy trên lá cờ VIệt Nam, trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp ngời sáng của con người và đất nước Việt Nam. Đất nước vẫn không ngừng phát triển, vẫn “cứ đi lên phía trước” để sánh vai cùng các cường quốc năm châu trên thế giới. Đoạn thơ thể hiện ý chí vươn lên không ngừng của con người và dân tộc Việt yêu thiên nhiên, sự xúc động trước vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên, mùa xuân cách mạng và khát vọng cống hiến đã được Thanh Hải gửi gắm qua bài thơ “mùa xuân nho nhỏ”. Tuy là tác phẩm được viết không lâu trước khi nhà thơ qua đời nhưng bài thơ vẫn để lại trong lòng bao thế hệ bạn đọc những cảm xúc sâu lắng khó phai mờ. Và, Bài thơ vẫn sẽ tiếp tục trường tồn cùng với những bước đi lên của đất nước, gợi nhắc cho những thế hệ trẻ một cách sống đẹp góp một “mùa xuân nho nhỏ” của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc, để đất nước ta sẽ mãi tươi đẹp như trong tiết xuân. Thế mới biết, cuộc đời của con người thì có hạn nhưng những giá trị tinh thần mà con người để lại cho đời sau thì có giá trị vĩnh Sưu tầm & tổng hợpXem thêmPhân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏPhân tích khổ 4 5 bài Mùa xuân nho nhỏCảm nhận về khổ thơ Ta làm con chim hót Một nốt trầm xao xuyếnDàn ý phân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏPhân tích khổ thơ thứ hai trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏVẻ đẹp bức tranh xuân trong Cảnh ngày xuân và Mùa xuân nho nhỏBiện pháp tu từ và nghệ thuật được sử dụng trong bài Mùa xuân nho nhỏMở bài Mùa xuân nho nhỏNhững đề văn về bài thơ Mùa xuân nho nhỏSơ đồ tư duy Mùa xuân nho nhỏSoạn bài Mùa xuân nho nhỏTrên đây là dàn ý và văn mẫu phân tích 3 khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ mà chúng tôi tổng hợp được, mong rằng nội dung này sẽ giúp các em hoàn thành xuất sắc bài văn của Văn mẫu 9 - Đọc tài liệu.
Cảm nhận khổ thơ 1 bài thơ Mùa xuân nho nhỏCảm nhận khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏI. Dàn ý Cảm nhận khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ1. Dàn ý Cảm nhận khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 12. Dàn ý Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 2II. Văn mẫu Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ1. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 12. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 23. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 34. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 45. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 56. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 67. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 7Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ được VnDoc sưu tầm và đăng tải. Bài tham khảo gồm dàn ý cùng với 7 bài Văn mẫu sẽ giúp các bạn có nhiều tài liệu tham khảo từ đó có thêm nhiều ý tưởng cho bài tập của mìnhI. Dàn ý Cảm nhận khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ1. Dàn ý Cảm nhận khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 11. Mở bàiGiới thiệu tác giả Thanh Hải, bài thơ Mùa xuân nho nhỏ và khổ thơ đầu ý Học sinh tự lựa chọn cách viết mở bài trực tiếp hoặc gián tiếp tùy thuộc vào năng lực của bản thân Thân bàiHai câu thơ đầu Khung cảnh mùa xuân được hiện ra với một vẻ đẹp thật bình dị, đơn sơ nhưng cũng không kém phần nên thơ và sâu sắc. Chỉ đơn giản là một bông hoa tím đang mọc lên giữa dòng sông nước xanh như ngọc thật nhẹ, thật hài hòa mà cũng rất dễ thương. Bức tranh ấy lại càng đẹp hơn, có “hồn” hơn khi cái màu tím được tô đậm lên thành “tím biếc”. Gam màu ấy đã được tô vẽ vào bức tranh thật khéo léo, tài tình, làm cho người đọc hình dung ra ngay trước mắt cả một bông hoa tím biếc, thật nhỏ, thật xinh, cũng có đủ khả năng để nhuộm tím cả bầu trời, cả không gian mùa xuân đang căng tràn sức sống.→ Cảnh vật mùa xuân bình dị, giản đơn, và thâm trầm, tĩnh câu thơ tiếp Không chỉ có hình ảnh mà còn có âm thanh của con chim chiền chiện hót vang trời làm xao xuyến cả đất trời, cả tâm hồn của người thi sĩ bằng những từ ngữ cảm thán như “ơi, hót chi”. Cả bầu không gian tĩnh lặng giờ đây trở nên sôi động, tưng bừng sức sống. Âm thanh tiếng chim hót tưởng chừng như nhỏ bé nhưng trong cái tĩnh lặng, nó như bao quát cả đất câu thơ cuối tiếng chim không chỉ ngân vang trên không trung và đất trời mà giờ đây nó đã cô đọng thành giọt, có hình thù, kích thước nhất định, cách chuyển đổi cảm giác này tưởng chừng vô lí nhưng lại rất hợp lí, làm nổi bật khung cảnh mù xuân với dòng sông, bông hoa tím biếc, tiếng chim chiền chiện cùng người thi sĩ khiến cho bức tranh trở nên bình dị mà vẫn tươi Kết bàiKhái quát lại nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ đồng thời nêu cảm nghĩ về giá trị của tác Dàn ý Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 2A. Mở BàiGiới thiệu tác giả, tác thơ được viết tháng 11/1980, không bao lâu trước khi tác giả qua đời, thể hiện niềm yêu mến thiết tha cuộc sống đất nước và ước nguyện được công hiến của tác Thân BàiMùa xuân của thiên tiết Chim hót, hoa nở à nói về mùa xuân rộn ràng, tươi vui, đầy sức sống Mọc giữa dòng sông xanh, hát vang đồi.Đây là mùa xuân của tưởng tượng sáng tác thơ viết khi nhà thơ nằm trên giường bệnh nhưng vẫn lạc quan Tôi… hứng à thái độ nâng điệu thiết tha, yêu Kết BàiBài thơ có nhiều hình ảnh đẹp, giản dị, gợi cảm, những hình ảnh so sánh, ẩn dụ, sáng tạo thể hiện tiếng lòng tha thiết, yêu mến và gắn bó với đất nước, với cuộc đời; ước nguyện chân thành của nhà thơ là muốn giúp mọi người một mùa xuân nho nhỏ của mình vào mùa xuân lớn của đất Văn mẫu Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ1. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 1Mùa xuân là đề tài miên viễn của thơ ca. Nếu trong thơ cổ, ta ấn tượng với nhành mai mùa xuân "Đình tiền tạc dạ nhất chi mai" thì đến với “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải trong thơ hiện đại, tâm hồn ta sẽ ấn tượng bởi khúc ca xuân tươi đẹp vô cùng. Trong đó, khổ thơ đầu tiên là cảm xúc của nhà thơ trước mùa xuân của đất Hải đã phác họa nên bức tranh xuân tươi tắn, thơ mộng, dịu dàng, mang đậm nét văn hóa HuếMọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếcƠi con chim chiền chiệnHót chi mà vang trờiNhà thơ sử dụng những hình ảnh hết sức thân quen, bình dị. Mỗi sự vật đều nho nhỏ, xinh xắn, gợi lên cảm giác trong trẻo và đáng yêu vô ngần. Đây dòng sông xanh xanh hiền hòa, đây bông hoa tím biếc như màu áo người con gái, đây chú chim chiền chiện đang cất cao giọng hót. Không gian được mở ra cao vời, thoáng đãng. Sắc tím của bông hoa vừa hài hòa lại vừa nổi bật giữa dòng sông. Âm thanh rộn rã của tiếng chim càng làm cảnh vật tràn đầy sức sống. Biện pháp đảo ngữ với động từ “Mọc” đặt ở đầu câu nhấn mạnh về vẻ đẹp và sức sống của bông hoa xuân. Bông hoa nhỏ bé nhưng lại là trung tâm của khung cảnh, đang vươn mình bung nở, căng tràn nhựa sống. Sự xuất hiện của bông hoa khiến thi nhân ngỡ ngàng như một phát hiện kì thú. Vừa ngắm nhìn bông hoa, nhà thơ vừa lắng nghe tiếng chim chiền chiện hót. Từ “Ơi” đặt ở đầu câu tựa một tiếng gọi thân thương, trìu mến. Nhà thơ cất lời trò chuyện với chim, bộc lộ tình cảm yêu quý, trân trọng. Câu thơ “Hót chi mà vang trời” như tiếng lòng cảm thán của nhà thơ trước tiếng hót của chim. Dòng sông, hoa cỏ, tiếng chim vốn là những hình ảnh quen thuộc trong thơ ca viết về mùa xuân từ cổ chí kim nhưng đến thơ Thanh Hải lại mang một cái hồn riêng thật đặc biệt. Bức tranh xuân được hoàn thiện bởi hai câu thơ cuốiTừng giọt long lanh rơiTôi đưa tay tôi hứng.“giọt long lanh” ở đây có thể hiểu là giọt mưa xuân lất phất rơi xuống lung linh như những viên pha lê bé xíu. Nhưng ta cũng có thể liên kết hai câu thơ này với những câu thơ trên để tạo ra cách hiểu mới Dường như nhà thơ đang đưa tay ra hứng từng giọt âm thanh của tiếng chim! Tiếng chim trong trẻo ấy cứ ngân lên mãi không ngừng, đọng thành những “giọt long lanh” hữu hình. Thi nhân vì quá say đắm với âm thanh cao vút đó nên không nỡ để nó vỡ tan đi, đưa đôi tay ôm ấp lấy từng thanh âm. Một câu thơ nhưng lại khiến người đọc cảm nhận bằng cả thính giác, thị giác đến xúc giác. Đọc những câu thơ trên, ta có thể thấy được tâm trạng vui tươi, phấn chấn của nhà thơ khi đối diện với khung canh mùa xuân của đất trời trong thời đại vậy, ở khổ thơ đầu tiên, với việc sử dụng những hình ảnh thiên nhiên giản dị, ngôn ngữ trong sáng, biện pháp đảo ngữ, nhân hóa cùng những liên tưởng phong phú, Thanh Hải đã đem đến cho người đọc một bức tranh xuân đẹp nên thơ nên họa. Từ đó, ta cảm nhận được tình yêu thiên nhiên và quê hương đất nước của nhà Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 2Nói đến mùa xuân, ta thường nghĩ đến lòng yêu đời đang cuồn cuộn chảy và những mơ ước cháy bỏng của con người trong cuộc sống. Có lẽ chính vì vậy mà từ lâu mùa xuân đã trở thành một đề tài quen thuộc của các nhà thơ. Thanh Hải cũng gửi gắm vào vườn xuân đó đóa hoangát hương mang tên "Mùa xuân nho nhỏ". Khổ thơ đầu tiên đã vẽ nên một bức tranh mùa xuân tươi đẹp và tràn đầy sức đầu bài thơ, tác giả đã phác họa lên một bức tranh mùa xuân trước mắt chúng ta giữa khung cảnh thiên nhiên và đất trời, vũ trụMọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếcƠi! Con chim chiền chiệnHót chi mà vang trời...Khung cảnh mùa xuân dần dần được hiện ra với một vẻ đẹp thật bình dị, đơn sơ nhưng cũng không kém phần nên thơ và sâu sắc. Ở đây, mùa xuân của Thanh Hải đến với ta không rực rỡ kiêu sa với cánh đào Hà Nội, với những nụ mai vàng đang phô trương sắc thắm, mà chỉ đơngiản là một bông hoa tím đang mọc lên giữa dòng sông nước xanh như lọc. Cánh hoa nghiêng mình xuống mặt nước tựa như gương ấy để nổi bật lên trên một khung trời được in bóng dưới lòng sông, với màu sắc thật nhẹ, thật hài hòa mà cũng rất dễ thương, Thanh Hải đã tạo nên cho bức tranh mùa xuân của mình một nét gì đó vô cùng độc đáo. Và bức tranh ấy lại càng được đẹp hơn, có "hồn" khi cái màu tím kia được nhà thơ tô đậm lên thành "tím biếc". Gam màu ấy đã được tô vẽ vào bức tranh thật khéo léo, tài tình, làm cho người đọc chúng ta cóthể hình dung ra ngay trước mắt cả một bông hoa tím biếc, thật nhỏ, thật xinh, nhưng dường như cũng có đủ khả năng để nhuộm tím cả bầu trời, cả không gian mùa xuân đang căng tràn sức sống. Cái màu tím ấy lan ra, chơi vơi, và khẽ lay động theo những ngọn gió xuân đang thổilên từ lòng sông xanh mát rượi. Cảnh vật mùa xuân trong bài thơ có lẽ cũng bình dị, giản đơn, và thâm trầm, tĩnh lặng như vùng đất miền Trung quê hương tác giả. Xứ Huế vốn nổi tiếng mộng mơ với núi Ngự sông Hương, với những điệu hò mái nhì mái đẩy, giờ lại càng thêm xinhđẹp dưới ngòi bút tô vẽ của nhà thơ...Bức tranh thiên nhiên kia nãy giờ đang tĩnh lặng như chất chứa suy tư, chợt sinh động và "sống" hẳn lên vì một nét đâm ngang của cánh chim chiền chiệnƠi! Con chim chiền chiênHót chi mà vang trờiTừng giọt long lanh rơiTôi đưa tay tôi hứng!Bức tranh ấy giờ đây chợt đẹp hẳn lên và cũng độc đáo hơn vì có sự pha trộn giữa hai sắc màu hài hoa xanh, tím và lung linh rực rỡ long lanh. Câu thơ giờ cũng mang một nét gì đó lạ lùng chừng như là vô lí; con chim chiền chiện mà lại hót đến vang cả trời! Thực ra, khoảngtrời ấy chính là khoảng không gian của riêng tác giả, trong tim tác giả, vì vậy mà chỉ có một mình tác giả mới cảm nhận được và nghe thấy được mà thôi. Tâm hồn nhà thơ nhỏ bé trước đất trời, chính vì vậy mà tất cả mọi cảnh của tâm hồn ấy cũng trở nên nhỏ xinh và dễ thương đến lạ con chim nhỏ của mùa xuân nhỏ trong một khoảng không gian nhỏ. Nhưng chính cái "nhỏ" ấy đã phần nào tạo nên được nét độc đáo riêng trong thế đối lập của câu thơ. Tâm hồn ấy, trái tim ấy tuy nhỏ nhưng chỉ chính nó mới cảm nhận được hết mùa xuân của đất trời và vũtrụ thiên nhiên... Và giờ đây tiếng chim lại vang lên, tiếng chim quen thuộc của đồng quê dân dãỒ! tiếng hát vui sayCon chim chiền chiệnTrên đồng lúa chiêmXuân chao mình bay liệng...Tố HữuSay mê với tiếng chim, trước mắt nhà thơ dường như xuất hiện những giọt long lanh đang nhẹ nhàng rơi xuống"Từng giọt long lanh rơi,Tôi đưa tay tôi hứng!"."Từng giọt long lanh"... giọt gì? Giọt nắng, giọt sương, giọt hạnh phúc, hay là giọt xuân đang êm đềm rơi xuống từ cánh chim chiền chiện nhỏ đang tung mình bay lượn để ban phát mùa xuân đến cho mọi người? Nhưng chính xác hơn nhất có lẽ là giọt tiếng chim, giọt tiếng chimmà chỉ có một mình tác giả cảm nhận được, và "trông thấy" được! Nhìn được những vật mà mắt thường không thấy có lẽ do Thanh Hải đang nhìn bằng con mắt của một nhà thơ. Tiếng chim thì nghe, nhưng ở đây tác giả lại nhìn. Hiện tượng chuyến đổi cảm giác này lẽ ra chỉ có được ở những người say. Câu thơ đang vô lí giờ lại bỗng nhiên hợp lí. Quả thật Thanh Hải đang say, ông say trước khung cảnh thiên nhiên vào mùa xuân thật xinh tươi, đẹp đẽ, say vì nàng chúa xuân quá diễm lễ, yêu kiều. Và từ đó trân trọng, thật nhẹ nhàng, tác giả đã đưa tay ra hứng để đón lấy những điều may mắn, cái tốt đẹp và cái "lộc" của mùa xuân đã ban tặng cho tâm hồn của mỗi con người, và đặc biệt là cho tác đọc thơ Thanh Hải, ta càng thêm cảm thấy thú vị và say sưa. Nhất là sau khi đọc "Mùa xuân nho nhỏ", ta như thấy được cả men rượu của mùa xuân đang lan tỏa vào đất trời, hòa vào trong lòng mùa xuân và trong lòng người đọc. Đây quả thật đúng là mùa một "mùa xuân nho nhỏ" mà Thanh Hải đã dâng tặng cho đời. Nếu chúng ta biết rằng Thanh Hải viết bài thơ này khi ông đang nằm trên giường bệnh, ông viết không phải vào dịp xuân... và chỉ ít tháng thôi ông đã ra đi mãi mãi... dù sao, bông hoa tím biếc chung với đời, dòng sông xanh biếccủa hi vọng, của niềm tin với đời vẫn là hình ảnh nhỏ nhẹ nói với ta bao điều...3. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 3Gợi hứng thú từ thơ mùa xuân là một bông hoa tím biếc mọc giữa dòng sông xanh. Nhà thơ viết“Mọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếc"Từ khi mọc lên cho tới lúc xòe cánh phô màu tím biếc, hình như ta được chứng kiến sự sinh thành của bông hoa - tín hiệu mùa xuân. Rồi tín hiệu màu sắc được phụ hoạ thêm bởi tín hiệu âm thanh “vang trời" của những tiếng chim chiền chiện. Âm thanh đặc biệt của tiếng chim “mang một mảnh vườn của đất đai vườn tược” Xuân Diệu như được ngưng, được đọng thành từng giọt long lanh. Phải chăng đó chỉ là những giọt âm thanh, hay đó là những giọt mùa xuân. Khó mà phân biệt rạch ròi, nhưng màu tím biếc, những âm thanh náo nức rộn ràng và những giọt mưa - âm thanh long lanh đã báo hiệu rằng mùa xuân đến. Xuân của đất trời, của thiên nhiên đã đến. Khi ấy xuân của đất trời hoà với mùa xuân của con người hốì hả, xôn xao. Mùa xuân của hoa, của chim, nhưng mùa xuân còn của cây cỏ với màu sắc đặc trưng màu xanh lộc biếc. Mùa xuân gắn liền với những con người vất vả gian lao nhất, nhưng họ cũng vinh quang nhất vì họ mang trên mình mùa xuân, họ làm ra mùa xuân.“Mùa xuân người cầm súngLộc dắt đầy trên lưngMùa xuân người ra đồngLộc trải dài nương lúa”Chắc không phải ngẫu nhiên mà nhà thơ chọn người cầm súng và người ra đồng. Vấn đề không phải chi vì họ vất vả nhất, mà vì họ đại diện cho hai nhiệm vụ cơ bản của đất nước sản xuất và chiến đấu - xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; họ còn là đại diện của tiền tuyến và hậu phương. Những người chiến đấu, những người sản xuất làm thành giai điệu chính trong bản hợp xướng mùa xuân. Mùa xuân lớn của đất trời, của dân điều làm nên nét độc đáo của bài thơ, làm cho nó không lẫn vào các bài thơ xuân vốn có một số lượng kỉ lục trong thơ ca xưa nay chính là mùa xuân nho nhỏ, mùa xuân riêng trong hai khổ thơ này“Ta làm con chim hótTa làm một cành hoaTa nhập vào hoà caMột nốt trầm xao xuyếnMột mùa xuân nho nhỏLặng lẽ dang cho đờiDù lá tuổi hai mươiDù là khi tóc bạc”Nếu khi bắt đầu vào bài, nhà thơ xưng tôi Từng giọt long lanh rơi. Tôi đưa tay tôi hứng thì ở đây tác giả đã chuyển sang xưng ta. Hoàn toàn không phải là sự ngẫu nhiên. Với chữ “ta” vừa là số ít lại vừa là số nhiều, tác giả có thể nói được cái riêng biệt, cụ thể, cá thể, đồng thời lại nói được cái khái quát, cái chung. Đây là tâm sư, là quan niêm, là phương châm sống và làm việc của nhà thơ, hay cũng là của những con người chân chính? Đây là ước vọng của một con người từ khi vào đời ở tuổi hai mươi cho đến khi sắp từ biệt cõi đời với mái đầu tóc bạc, hay cũng là ước vọng của mọi lớp người từ trẻ tới già? Nói chuyện riêng của mình và cũng là nói cho tất cả mọi người cứ tự nhiên như thế vì trước hết nhà thơ đã làm một nốt trầm, làm mùa xuân nho nhỏ rất khiêm nhường; tác giả đã “Đứng vào điều cao thượng của cả một nhân loại vô danh” Vũ Quần Phương.Song khổ thơ cuối cùng này, dù vẫn xưng “ta” nhưng chữ ta này đã mang nhiều màu sắc riêng, tâm sự riêng của nhà thơ. Nếu chúng ta biết được rằng bài thơ được viết trong những ngày nhà thơ ốm nặng và ít lâu sau tác giả qua đời, chúng ta càng yêu quý tiếng hát của Thanh yêu đời lắm, lạc quan lắm mới hát lên được. Trong điệu dân ca xứ Huế, nước non ngàn dặm, thật bát ngát, mênh mông. Nhưng khi con người suốt đời nguyện làm mùa xuân nho nhỏ, làm một nốt trầm, thì nhà thơ có thể hát, và nốt trầm xao xuyến ấy sẽ còn mãi mãi trong nhịp phách tiền của khúc hát quê hương, sẽ trải mãi tình theo nước non ngàn dặm4. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 4Thanh Hải là nhà thơ trưởng thành trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Sông Hương Núi Ngự đã nuôi dưỡng tâm hồn nhà thơ trong trẻo mà đằm thắm, suốt đời gắn bó với cách mạng với quê hương đất nước tới hơi thở cuối cùng. Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" là tác phẩm nổi bật của ông. Đọc bài thơ người đọc rất ấn tượng với khổ thơ đầu của bài thơ"Mọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếcÔi con chim chiền chiệnHót chi mà vang trờiTừng giọt long lanh rơiTôi đưa tay tôi hứng"Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" được ra đời trong hoàn cảnh rất đặc biệt trước khi nhà thơ sắp vĩnh biệt cuộc đời. Vậy mà bài thơ vẫn rất trẻ trung và đầy khát vọng cống hiến. Bài thơ được cấu tạo theo mạch cảm xúc dạt dào của tác giả. Bằng sự quan sát tinh tế các giác quan nhạy cảm nhưng hơn thế là cả một tấm lòng yêu quê hương Thanh Hải đã vẽ bức tranh xuân thật nhẹ nhàng đằm thắm giản dị nhưng hết sức thơ mộng"Mọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếcÔi con chim chiền chiệnHót chi mà vang trời"Tín hiệu mùa xuân đã về được nhà thơ cảm nhận bằng thị giác trên dòng sông xanh của quê hương mọc lên một bông hoa tím biếc. Màu xanh của sông làm nền tô điểm cho màu hoa tím biếc. Động từ "mọc" nằm ở đầu câu thơ gợi tả sự ngạc nhiên vui thú là niềm vui hân hoan đón chào mùa xuân đến. Bông hoa tím biếc mang đặc trưng của xứ Huế thâm trầm, mang đặc trưng của chiếc áo dài Huế. Bông hoa ấy có thể là hoa lục bình hoặc hoa súng mà ta vẫn thường gặp và được cảm nhận qua sự say mê ngắm nhìn của Lê Anh Xuân"Hoa lục bình tím cả bờ sông"Trở về quê nội"Sắc xanh, màu tím biếc đã tạo nên bức tranh xuân với những đường nét chấm phá mặn mà đằm thắm. Đó là bức tranh đa chiều mà nhìn vào con người như đọc được điệu hồn quê gian của mùa xuân được mở rộng theo chiều cao, nhà thơ vui sướng lắng tai nghe tiếng chim chiền chiện hót trên bầu trời trong trẻo. Từ "ơi" nằm ở đầu dòng thơ là tiếng gọi ngọt ngào xúc động biểu lộ niềm vui ngây ngất khi nghe âm thanh của tiếng chim. Tiếng chim chiền chiện hót gọi xuân về hay tiếng lòng náo nức của người dân xứ Huế của người dân đất Việt trước xuân sang. Tiếng chim ngân vang rung động đất trời đem niềm vui hân hoan trong lòng dòng sông ngắm bông hoa đẹp nghe tiếng chim hót nhà thơ bồi hồi sung sướng bất giác đưa tay ra hứng từng giọt âm thanh từng giọt sương sớm hay từng giọt mưa xuân long lanh"Từng giọt long lanh rơiTôi đưa tay tôi hứng"Cử chỉ của nhà thơ bình dị mà trân trọng là cử chỉ thể hiện sự xúc động sâu xa. Đó là sự liên tưởng đầy chất thơ qua nghệ thuật chuyển đổi cảm giác thính giác thị giác xúc giác đã được huy động để cảm nhận những hình khối thẩm mỹ của âm đẹp thơ mộng đã đi vào lòng người đã đi vào thơ ca muôn thuở, mùa xuân xứ Huế đã là đề tài để thi sĩ Hàn Mặc Tử viết nên "mùa xuân chín" cách bài thơ mùa xuân nho nhỏ gần nửa thế kỉ"Trong làn nắng ửng khói mơ tanĐôi mái nhà tranh lấm tấm vàngSột soạt gió trưa tà áo biếcTrên giàn thiên lí bóng xuân sang"Như vậy, qua khổ thơ đầu của bài thơ Thanh Hải đã gợi lên trước mắt người đọc bức tranh thiên nhiên xứ Huế vào mùa xuân. Bức tranh ấy có bông hoa màu tím, có tiếng chim hát vang trời. Đưa đến cho người đọc cảm nhận tinh tế về mùa xuân xứ Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 5Mùa xuân, đó có thế gọi là một khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong năm. Nói đến mùa xuân là ta dường như đang nói đến lòng yêu đời đang cuồn cuộn chảy và những mơ ước cháy bỏng của con người trong cuộc sống. Có lẽ chính vì vậy mà từ lâu mùa xuân đã trở thành một đề tài quen thuộc của các nhà thơ. Viết về mùa xuân, thì mỗi thi nhân đều có được những vần thơ thật hay, thật đặc trưng và nhất là đều mang được tính độc đáo riêng của mình, ở đây, ta chỉ nói về hình ảnh của mùa xuân trong bài thơ quen thuộc "Mùa xuân nho nhỏ'' của nhà thơ Thanh đầu bài thơ, tác giả đã phác họa lên một bức tranh mùa xuân trước mắt chúng ta giữa khung cảnh thiên nhiên và đất trời, vũ trụMọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếcƠi! Con chim chiền chiệnHót chi mà vang trời...Khung cảnh mùa xuân dần dần được hiện ra với một vẻ đẹp thật bình dị, đơn sơ nhưng cũng không kém phần nên thơ và sâu sắc. Ở đây, mùa xuân của Thanh Hải đến với ta không rực rỡ kiêu sa với cánh đào Hà Nội, với những nụ mai vàng đang phô trương sắc thắm, mà chỉ đơn giản là một bông hoa tím đang mọc lên giữa dòng sông nước xanh như lọc. Cánh hoa nghiêng mình xuống mặt nước tựa như gương ấy để nổi bật lên trên một khung trời được in bóng dưới lòng sông, với màu sắc thật nhẹ, thật hài hòa mà cũng rất dễ thương, Thanh Hải đã tạo nên cho bức tranh mùa xuân của mình một nét gì đó vô cùng độc đáo. Và bức tranh ấy lại càng được đẹp hơn, có "hồn" khi cái màu tím kia được nhà thơ tô đậm lên thành "tím biếc". Gam màu ấy đã được tô vẽ vào bức tranh thật khéo léo, tài tình, làm cho người đọc chúng ta có thể hình dung ra ngay trước mắt cả một bông hoa tím biếc, thật nhỏ, thật xinh, nhưng dường như cũng có đủ khả năng để nhuộm tím cả bầu trời, cả không gian mùa xuân đang căng tràn sức sống. Cái màu tím ấy lan ra, chơi vơi, và khẽ lay động theo những ngọn gió xuân đang thổi lên từ lòng sông xanh mát rượi. Cảnh vật mùa xuân trong bài thơ có lẽ cũng bình dị, giản đơn, và thâm trầm, tĩnh lặng như vùng đất miền Trung quê hương tác giả. Xứ Huế vốn nổi tiếng mộng mơ với núi Ngự sông Hương, với những điệu hò mái nhì mái đẩy, giờ lại càng thêm xinh đẹp dưới ngòi bút tô vẽ của nhà thơ...Bức tranh thiên nhiên kia nãy giờ đang tĩnh lặng như chất chứa suy tư, chợt sinh động và "sống" hẳn lên vì một nét đâm ngang của cánh chim chiền chiệnƠi! Con chim chiền chiênHót chi mà vang trờiTừng giọt long lanh rơiTôi đưa tay tôi hứng!Bức tranh ấy giờ đây chợt đẹp hẳn lên và cũng độc đáo hơn vì có sự pha trộn giữa hai sắc màu hài hoa xanh, tím và lung linh rực rỡ long lanh. Câu thơ giờ cũng mang một nét gì đó lạ lùng chừng như là vô lí; con chim chiền chiện mà lại hót đến vang cả trời! Thực ra, khoảng trời ấy chính là khoảng không gian của riêng tác giả, trong tim tác giả, vì vậy mà chỉ có một mình tác giả mới cảm nhận được và nghe thấy được mà thôi. Tâm hồn nhà thơ nhỏ bé trước đất trời, chính vì vậy mà tất cả mọi cảnh của tâm hồn ấy cũng trở nên nhỏ xinh và dễ thương đến lạ con chim nhỏ của mùa xuân nhỏ trong một khoảng không gian nhỏ. Nhưng chính cái "nhỏ" ấy đã phần nào tạo nên được nét độc đáo riêng trong thế đối lập của câu thơ. Tâm hồn ấy, trái tim ấy tuy nhỏ nhưng chỉ chính nó mới cảm nhận được hết mùa xuân của đất trời và vũ trụ thiên nhiên... Và giờ đây tiếng chim lại vang lên, tiếng chim quen thuộc của đồng quê dân dãỒ! tiếng hát vui sayCon chim chiền chiệnTrên đồng lúa chiêmXuân chao mình bay liệng...Tố HữuSay mê với tiếng chim, trước mắt nhà thơ dường như xuất hiện những giọt long lanh đang nhẹ nhàng rơi xuống"Từng giọt long lanh rơi,Tôi đưa tay tôi hứng!"."Từng giọt long lanh"... giọt gì? Giọt nắng, giọt sương, giọt hạnh phúc, hay là giọt xuân đang êm đềm rơi xuống từ cánh chim chiền chiện nhỏ đang tung mình bay lượn để ban phát mùa xuân đến cho mọi người? Nhưng chính xác hơn nhất có lẽ là giọt tiếng chim, giọt tiếng chim mà chỉ có một mình tác giả cảm nhận được, và "trông thấy" được! Nhìn được những vật mà mắt thường không thấy có lẽ do Thanh Hải đang nhìn bằng con mắt của một nhà thơ. Tiếng chim thì nghe, nhưng ở đây tác giả lại nhìn. Hiện tượng chuyến đổi cảm giác này lẽ ra chỉ có được ở những người say. Câu thơ đang vô lí giờ lại bỗng nhiên hợp lí. Quả thật Thanh Hải đang say, ông say trước khung cảnh thiên nhiên vào mùa xuân thật xinh tươi, đẹp đẽ, say vì nàng chúa xuân quá diễm lễ, yêu kiều. Và từ đó trân trọng, thật nhẹ nhàng, tác giả đã đưa tay ra hứng để đón lấy những điều may mắn, cái tốt đẹp và cái "lộc" của mùa xuân đã ban tặng cho tâm hồn của mỗi con người, và đặc biệt là cho tác đọc thơ Thanh Hải, ta càng thêm cảm thấy thú vị và say sưa. Nhất là sau khi đọc "Mùa xuân nho nhỏ", ta như thấy được cả men rượu của mùa xuân đang lan tỏa vào đất trời, hòa vào trong lòng mùa xuân và trong lòng người đọc. Đây quả thật đúng là mùa một "mùa xuân nho nhỏ" mà Thanh Hải đã dâng tặng cho đời. Nếu chúng ta biết rằng Thanh Hải viết bài thơ này khi ông đang nằm trên giường bệnh, ông viết không phải vào dịp xuân... và chỉ ít tháng thôi ông đã ra đi mãi mãi... dù sao, bông hoa tím biếc chung với đời, dòng sông xanh biếc của hi vọng, của niềm tin với đời vẫn là hình ảnh nhỏ nhẹ nói với ta bao điều...6. Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 6Thơ là cái đẹp muôn đời, cái đẹp của thiên nhiên, cái đẹp của con người. Có lẽ mùa xuân là thời gian hội tụ bao vẻ đẹp của đất nước và con người Việt Nam nên thơ xuân mới hay và đậm đà như thế. Ta bâng khuâng một nét xuân trong thơ vua Trần Nhân Tông"Song song đôi bướm trắngPhất phới phấn hoa bay"."Buổi sớm mùa xuân - Trần Nhân Tông"Ta cảm nhận một sắc xuân tươi xinh rực rỡ trong thơ của thi hào Nguyễn Du"Cỏ non xanh tận chân trời,Cánh lê trắng điểm một vài bông hoa".Truyện Kiều - Nguyễn DuTa rạo rực dõi nhìn một cánh đu bay trong ngày hội xuân của làng quê thân thuộc"Bốn mảnh quần hồng bay phấp phới,Hai hàng chân ngọc duỗi song song"."Đánh đu"- Hồ Xuân HươngVà đây là thơ xuân của Thanh Hải"Mọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếcƠi con chim chiền chiệnHót chi mà vang trờiTừng giọt long lanh rơiTôi đưa tay tôi hứng"...Có người đã cho rằng "Đoạn thơ đẹp như bức tranh". Đó là bức tranh xuân của "Huế đẹp và thơ", quê mẹ thương yêu của thi sĩ Thanh câu thơ đầu là một sắc xuân tươi xinh rực rỡ tắm mát tâm hồn chúng ta. Vần thơ như một tiếng nói thốt lên khi ngạc nhiên chợt thấy một cảnh đẹp mà lòng xôn xao xúc động"Mọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếc"Có sông và hoa. Có màu "xanh" của dòng sông làm nền để tô điểm màu "tím biếc" của hoa, bông hoa xuân mới "mọc", mới nở. Dòng sông hiện hữu trong bài thơ Thanh Hải không phải là con sông chung chung nào, mà người đọc dễ nhận ra, đó là sông Hương "bài thơ trữ tình cố đô Huế" như thi sĩ Tố Hữu tâm sự"Hương Giang ơi, dòng sông êmQua tim ta, vẫn ngày đêm tự tình""Bông hoa tím biếc" mọc giữa dòng sông xanh chỉ có thể là hoa súng, hoa lục bình dân dã mà Lê Anh Xuân từng say mê ngắm nhìn sau những năm dài xa cách mới trở về quê nội"Hoa lục bình tím cả bờ sông".Chữ "mọc" nằm đầu câu thơ "Mọc giữa dòng sông xanh" thể hiện một nét xuân đột ngột xuất hiện, một sức xuân mạnh mẽ xuất hiện xinh đẹp, non tơ, lộng lẫy như một nàng xuân trong sắc áo "tím biếc" kiêu sa trên cái nền xanh của dòng sông. Thanh Hải đã sử dụng hai gam màu tươi sáng để vẽ lên một nét xuân đẹp trên bức tranh xuân dòng sông, bâng khuâng nhìn hoa xuân đẹp, nhà thơ khẽ reo lên khi bỗng nghe chim hót "vang trời""Ơi! con chim chiền chiệnHót chi mà vang trời ""Ơi" là từ cảm thán biểu đạt sư xúc động bồi hổi của nhà thơ khi nghe chim chiền chiện hót. Tiếng chim hót là khúc nhạc đồng quê. Chim chiền chiện làm tổ trên luống cày, nó là người bạn thân thiết của nhà nông. Nghe chiền chiện hót mà mừng vui, chim báo sẽ được mùa "Chiền chiện hót lúa tốt bời bời" Tục ngữ. Hai tiếng "hót chi" rất gợi cảm, là cách nói "dịu ngọt" của bà con "xứ Huế chúng miềng". Qua đó, ta thấy nét xuân thứ hai được nhà thơ cảm nhận là một nét vui. Qua tiếng chim hót mà ta cảm được cái mênh mông trong sáng của bầu trời xuân. Ta cảm được tấm lòng hồn hậu của đứa con xứ Huế. Một cử chỉ rất tao nhã đáng yêu"Từng giọt long lanh rơiTôi đưa tay tôi hứng"Không hề nói đến nắng mà ta vẫn cảm nhận được ánh hồng bình minh làm long lanh những giọt sương tròn như hòn ngọc bé tí treo trên đầu ngọn cỏ, lá cây. "Từng giọt long lanh rơi" cũng có thể là những chuỗi âm thanh, từng chuỗi tiếng chim chiền chiện từ trời cao vọng đến, "rơi" xuống? Cái cử chỉ "đưa tay... hứng" thể hiện một hồn thơ chan hoà với thiên nhiên, đất trời, tạo đích thực là một hữu hình mà mở ra trong lòng người đọc những sắc màu và chân trời bao la. Tiếng chim hót, giọt long lanh trong thơ Thanh Hải cũng vậy, nó mở ra bao thế giới về cảnh sắc ban mai trên đồng quê. Cảnh sắc thân thuộc đáng yêu biết bao"Mặt trời lên càng tỏBông lúa chín thêm vàngSương treo trên đầu cỏSương lại càng long lanhBay vút tận trời xanhChiền chiện cao tiếng hót"..."Thăm lúa"- Trần Hữu ThungĐoạn thơ ngũ ngôn sáu câu ba mươi chữ của Thanh Hải quả là một bức tranh xuân đẹp và tươi vui. Có bầu trời và dòng sông. Có hoa khoe sắc và chim cất tiếng hót. Có giọt sương mai long lanh. Hình ảnh con người xuất hiện trên bức tranh xuân với cử chỉ tao nhã, ung dung, với tâm hồn trong sáng, lạc quan yêu đời và giàu tình yêu thiên nhiên."Mùa xuân nho nhỏ" là một bài thơ xuân kiệt tác của Thanh Hải. Ông viết bài thơ này vào tháng 11 năm 1980, một tháng trước lúc ông qua đời. Có thể nói, đoạn thơ trên đây là khát vọng mùa xuân muôn Cảm nhận khổ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ - Bài mẫu 7Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải là một bài thơ miêu tả về mùa xuân rất đặc sắc và có ý nghĩa. Đặc biệt trong đoạn đầu tiên của bài thơ càng cho chúng ta thấy được mùa xuân hòa vào trong lòng người đọc rất rõ nét và sâu xuân được xem là khoảng thời gian đẹp nhất trong năm cho nên nói đến mùa xuân là dường như chúng ta cảm thấy yêu đời hẳn lên, có lẽ chính vì vậy mà mùa xuân trở thành một đề tài quen thuộc trong thơ ca Việt NamĐoạn đầu bài thơ tác giả đã phác họa lên được một bức tranh xuân trước khung cảnh thiên nhiên của đất trời"Mọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếcƠi con chim chiền chiệnHót chim mà vang trời"Dòng sông có màu xanh gợi nhắc một hình ảnh của những khúc sông uốn lượn quanh co của dải đất miền Trung. Trên gam màu xanh lơ nổi bật lên hình ảnh một bông hoa tím biếc, không có màu vàng của hoa mai hay là màu đỏ của hoa đào mà chỉ có một bông hoa màu tím hiện lên trước mắt. Cho thấy hình ảnh mang đậm bản sắc của xứ Huế, màu tím là màu đặc trưng của con người và đất trời Huế. Nhà thơ đã rất khéo léo khi dùng nghệ thuật đảo ngữ đưa động từ "mọc" lên ở phía đầu câu như một cách để nhấn mạnh vẻ đẹp tràn đầy sức sống của mùa xuân thiên nhiên, mùa xuân của đất trời. Không chỉ có hình ảnh mà còn có âm thanh của con chim chiền chiện hót vang trời làm xao xuyến cả đất trời, cả tâm hồn của người thi sĩ bằng những từ ngữ cảm thán như "ơi, hót chi". Một bức tranh đang suy tư bỗng đâu đó vang lên một tiếng chim hót làm sinh động hẳn lên, một con chim chiền chiện mà lại hót được vang cả trời, thực ra khoảng trời ấy chính là khoảng không gian riêng của tác giả, chính vì vậy mà chỉ có tác giả mới cảm nhận được điều đó mà mê với tiếng chim mà trước mắt nhà thơ dường như xuất hiện được những giọt long lanh đang nhẹ nhàng rơi xuống "Từng giọt long lanh rơi, Tôi đưa tay tôi hứng!".Say sưa, ngây ngất trước vẻ đẹp bình dị và nên thơ của mùa xuân, nhà thơ bồi hồi xúc động"Từng giọt long lanh rơiTôi đưa tay tôi hứng"Giọt mưa xuân, giọt nắng hay là giọt sương được tác giả viết là "giọt long lanh". Theo mạch cảm xúc của nhà thơ thì đây được xem là giọt của âm thanh tiếng chim ngân vang. Bằng một cảm nhận tinh tế, nhà thơ đã hình tượng hóa tiếng chim như một sự vật có hình dáng, đây là một sự sáng tạo chỉ người có tâm hồn nhạy cảm mới có thể cảm nhận được hết cái đẹp đọc bài mùa xuân nhỏ nhỏ, nhất là ở đoạn đầu tiên, chúng ta như cảm nhận được hơi thở, men rượu của mùa xuân đang lan tỏa cả vào đất trời, hòa vào thiên nhiên. Đây quả là một mùa xuân nho nhỏ mà nhà thơ Thanh Hải đã dành tặng cho đời vào những giây phút cuối của cuộc đời quý độc giả tìm đọc nhiều bài viết hữu ích khác tại Ngữ văn lớp 9, Mở bài - Kết bài hay lớp 9. VnDoc hy vọng những tài liệu này sẽ giúp ích cho các bạn trong quá trình học tập!